Khương Tri Tri nghe thấy Chu Tây Dã và những người khác còn muốn ở lại ăn cơm, trái tim lập tức nhảy lên tận cổ họng. Cô không hiểu, tại sao họ lại đột nhiên muốn ở lại?
Lão Lương thấy Chu Tây Dã đồng ý thì vui mừng chạy vào bếp, còn giục Dương Phượng Mai làm nhanh: “Cho nhiều mỡ heo vào, đừng chỉ quẹt qua đáy nồi, thế thì có mùi vị gì đâu?”
Giục xong, ông quay lại nói chuyện với Chu Tây Dã và Trương Triệu. Chu Tây Dã thuận miệng hỏi một câu về mùa vụ năm nay thế nào, lão Lương thở dài:
“Không ổn, cậu cũng biết, ở đây chúng tôi đều phải trông chờ vào trời. Năm nay hạn hán, mùa xuân không có mưa, đến lúc thu hoạch lúa mì thì lại gặp mấy trận mưa, không kịp thu hoạch, lúa mì đều nảy mầm cả. Còn đám thanh niên trí thức kia, chẳng làm được chút việc nào.”
Lời oán trách cứ thế tuôn ra, Chu Tây Dã không nói gì, dù sao chuyện địa phương, họ cũng không tiện can thiệp.
Bữa tối ăn ngay tại sân, Lương Đại Tráng bê một chiếc bàn vuông nhỏ ra ngoài, lão Lương lại bảo người đi gọi kế toán của thôn đến ăn cùng.
Lúc này Khương Tri Tri mới biết, lão Lương không chỉ là đội trưởng của thôn mà còn kiêm luôn chức bí thư, trong tay có chút quyền lực. Gọi kế toán đến ăn là để bữa cơm này được tính vào chi phí tiếp đãi cán bộ, không cần dùng lương thực nhà mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play