Nhà lão Lương có một cái sân rất rộng, ba gian nhà chính và hai gian nhà phụ, đều là tường đất, khung cửa sổ thì cũ kỹ, chỗ kính bị vỡ được dán tạm bằng giấy báo.
Sân rộng nhưng trống trơn, chính giữa là một chiếc cối đá lớn, những vết mòn sâu trên cối cho thấy nó đã qua nhiều năm tháng.
Lão Lương gọi vợ ra:
“Mẹ Đại Tráng, mau ra đây! Hôm nay nhà có khách, tối nấu ít mì trắng nhé!”
Vợ ông, bà Dương Phượng Mai, từ trong nhà bước ra, quần áo vải thô còn vá chằng chịt, khuôn mặt đầy vẻ khó chịu:
“Bột mì chỉ còn một ít, giờ ăn hết thì Tết lấy gì mà ăn?”
Lão Lương cảm thấy mất mặt, trừng mắt nhìn vợ:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT