Bạch Hành Việt cùng Chu Toàn vội vàng chạy đến nhà ăn, hiện trường đã hỗn loạn như một mớ bòng bong.
Một bên lều bị sập xuống, trông như có vật nặng đè lên; mấy cái ghế nhựa gãy hai ba cái, chân ghế lủng lẳng, như sắp rơi mà chưa rơi; dưới đất vung vãi đầy bột mì, gặp nước liền nhão ra, bùn lầy lầy lội, hoàn toàn không đặt chân xuống nổi.
Ba người công nhân gây chuyện vừa rời đi, chỉ còn lại chú Bách, Lâm Lập Tĩnh cùng hai nam sinh khác. Ngoài chú Bách ra, ai nấy đều mặt mày lấm lem, quần áo dính đầy bột, trên người chỗ xanh chỗ tím, trầy xước khắp nơi.
Tất cả ngồi trên bậc thềm ẩm ướt, mặt nặng như chì, không ai nói một lời.
Chu Toàn cau mày, bước tới gần Lâm Lập Tĩnh, ngồi xổm xuống cẩn thận xem xét vết thương trên mặt và cổ cô.
Mắt Lâm Lập Tĩnh đỏ hoe bất thường, khịt khịt mũi, giọng khàn khàn nói:
“Tớ không sao… chỉ bị xây xát ngoài da thôi, không nghiêm trọng.”
“Ai ra tay trước?”
“Tớ.” - Lâm Lập Tĩnh thở hổn hển, vẻ mặt đầy căm phẫn:

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play