Từ sau khi cắt đứt liên lạc với cha mẹ ly hôn từ sớm, chính thức sống một mình, Giang Vãn rất ít khi khóc, càng hiếm khi thấy người khác khóc trước mặt mình.
Cho nên giờ phút này, cô hoàn toàn không biết phải phản ứng thế nào.
“……”
“Họ… chết cả rồi.”
“Khu vực nguy hiểm còn kinh khủng hơn tưởng tượng. Bọn tôi đi mấy ngày mấy đêm, vẫn bị kẹt trong núi, không dám ngủ, cũng chẳng dám dừng chân nghỉ ngơi. Đám quái vật như đang đùa giỡn với tụi tôi vậy. Mỗi lần cướp được một người, chúng nó mới chịu ngừng lại, cứ thế lặp đi lặp lại, chẳng thấy chút hy vọng nào để sống sót cả.”
“Ngay cả đội trưởng, một dị năng giả cấp S hàng đầu, cũng bị một con trùng thú cấp cao ký sinh rồi nuốt chửng.”
“Vật tư thì mất gần hết, mấy người còn lại thì ai cũng kiệt sức, chẳng còn khả năng chiến đấu nữa.”
“Tôi chỉ còn biết chạy, chạy mãi không dám quay đầu lại…”
“Hu hu hu…” Người đàn ông cúi gằm mặt, phát ra tiếng khóc nghẹn ngào như một đứa trẻ.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT