Không khí trong căn phòng dần trở lại bình thường, nhưng cảm giác ngột ngạt vẫn còn đọng lại trong Hạ Yên và Lục Trầm, như một tảng đá vô hình đè nặng lên lồng ngực.
 Anh đứng đó, vẻ mặt vẫn còn hoang mang, ánh mắt như đang vật lộn với một cơn bão ký ức chưa thể hiện rõ, những mảnh vỡ vụn vặt cố gắng kết nối.
“Tôi… không biết mình đang ở đâu,” anh thốt lên, giọng nghẹn lại, đầy sự lạc lõng. “Những mảnh ký ức cứ như bị ai đó xé nát từng phần, rồi vứt đi…”
Hạ Yên nhìn anh, lòng đau nhói, trái tim cô thắt lại. 
“Anh không đơn độc. Em cũng cảm thấy điều đó. Có một thứ gì đó đen tối, một bàn tay vô hình đang cố giành lấy chúng ta, muốn nuốt chửng linh hồn và ký ức của anh.”
Bỗng dưng, một tiếng động khe khẽ vang lên phía sau, như tiếng một sợi xích kéo lê trên nền đá.
 Hạ Yên và Lục Trầm xoay người lại, thấy một bóng người thấp thoáng trong làn sương mờ mịt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play