Nhiều năm sau, xóm nhỏ ven sông Tiền vẫn bình yên như bao đời nay. Căn nhà lá của ông bà Hai Thận đã được thay bằng một ngôi nhà gạch khang trang hơn. Các con của ông bà đều đã trưởng thành, có cuộc sống riêng. Bé Bảy ngày nào giờ đã là một cô giáo hiền dịu, dạy học ở trường làng.
Con bé vẫn giữ thói quen đi chùa mỗi dịp lễ lớn, cầu nguyện cho ông bà tổ tiên, cho thằng Tám và cả vong hồn cô gái tên Lan. Trong lòng cô luôn có một sự kính trọng đặc biệt dành cho những linh hồn không may mắn.
Một ngày nọ, trên đường đi dạy về, Bé Bảy (giờ đã là cô Bảy) thấy một đám trẻ trong xóm đang xúm xít quanh một vật gì đó bên vệ đường. Tò mò, cô dừng xe lại xem. Đó là một con búp bê cũ, khuôn mặt bầu bĩnh với đôi mắt xanh biếc lạ thường.
Một cảm giác kỳ lạ xộc thẳng vào tim cô Bảy. Đôi mắt xanh ấy… sao mà quen thuộc đến thế. Con búp bê cũ kỹ, sờn rách, nhưng vẫn toát lên một vẻ đẹp u buồn.
“Cô Bảy ơi, con búp bê này cũ quá hà!” Một đứa trẻ nói, tay nghịch nghịch chiếc nón lá nhỏ xíu trên đầu búp bê.
Cô Bảy lặng lẽ nhìn con búp bê, trong lòng dâng lên một nỗi xúc động khó tả. Hình ảnh con búp bê An Thanh năm xưa chợt hiện về rõ mồn một.
“Các con nhặt được nó ở đâu vậy?” Cô Bảy khẽ hỏi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play