Đinh lão nhân thật bội phục cậu, đây có lẽ chính là người khác nói “Kẻ tài cao gan cũng lớn”.
Kỳ thật Giang Miểu cũng không phải như lão nghĩ, chỉ là cậu cũng thật sự không cấm được người khác. Mấy người bán bánh bao kia chỉ cần nếm thử một lần là rõ ràng dùng nguyên liệu gì, cậu có thể bảo người ta đừng dùng giống mình sao? Bất quá, giống nhau trong tình huống chất lượng sản phẩm đồng đều, ai khó ăn hơn thì người đó xấu hổ. Hơn nữa, cậu từ thời đại thông tin tới, trong đầu chứa vô số loại đồ ăn vặt, cổ đại thông tin bế tắc, dân cư cũng không lưu thông nhiều, số món đã gặp qua và ăn qua sao có thể so với cậu? Cậu tùy tiện làm một món ra đều tính là hàng mới, cho dù bọn họ học theo, cũng chỉ là đi theo phía sau uống chút canh thừa.
Bên này, Giang Miểu vừa khiêng đòn gánh từ cửa hông về đến nhà, cửa chính đã bị gõ vang lên.
Bạch lão thái thái ngồi ở mái hiên phía dưới hô một tiếng: “Cửa không khóa, vào đi!”
Người nọ đẩy cửa ra, thấy Bạch lão thái thái ngồi ở đó, liền tiến lên vài bước dò hỏi: “Lão nhân gia, tôi muốn hỏi thăm một chuyện, nghe nói trong viện này có người làm bạch án sư phó phải không ạ?”
Bạch lão thái thái nghe mà ngẩn người, ở đây làm gì có đầu bếp bạch án nào chứ, tửu lầu tiểu nhị thì có một.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play