Lão bá nhìn Giang Miểu, lại nhìn Hòn Đá Nhỏ đang mong chờ nhìn mình, hỏi: “Tôi muốn vào Lương Kinh thành, các cậu đi đâu?”
"Chúng cháu cũng đi Lương Kinh thành! Bác cho chúng cháu xuống ở cửa thành là được, lộ phí bác cứ nói giá, được thì chúng cháu lên xe." Cậu vẫn còn một ít bạc vụn chưa tiêu, ước chừng khoảng một tiền.
“Thôi được, các cậu lên đi. Xe của tôi không phải xe chở người, sao tiện thu tiền của các cậu, coi như hôm nay tôi làm việc tốt. Các cậu chú ý chân một chút, đừng dẫm hỏng đồ của tôi là được.”
Giang Miểu liên thanh cảm ơn, sau đó ôm Hòn Đá Nhỏ, trước đưa em lên xe, rồi cậu cũng leo lên, tìm chỗ vững chắc ngồi xuống.
Hai người ngồi ổn định, lão bá hô một tiếng, con trâu phía trước liền kéo xe đi.
Trâu kéo xe khác với lừa kéo xe, tốc độ tuy chậm hơn nhưng lại rất vững chắc. Giang Miểu ngồi một lúc, bắt đầu bắt chuyện với lão bá. Cậu có một điểm tốt, đó là không bao giờ sợ khi bắt chuyện với người lạ, vài câu là quen ngay. Mấy bạn trên mạng hay nói đùa là cậu mắc chứng "giao tiếp đỉnh cao".

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play