Nghe những lời này, trong lòng Giang Miểu bỗng trào dâng một cảm xúc khó tả, khiến lòng cậu chua xót, mũi cũng cay cay, cậu phải cố gắng che ngực, mới không để cảm xúc này bộc lộ ra ngoài. Cha mẹ của nguyên chủ, lại là người như vậy sao? Xem ra đời này, cậu không có duyên phận với cha mẹ rồi.
Người phụ nữ kia nghe vậy có chút sững sờ, con trai bà chưa từng kể với bà những điều này. Tuy rằng bà cũng biết vợ chồng Giang lão tam không tốt với đứa nhỏ này, nhưng không ngờ họ lại quá đáng đến vậy.
Dưới ánh mắt chăm chú im lặng của Giang Miểu, bà xấu hổ cười khổ một tiếng: “Kỳ thật... cũng không phải muốn bán, ta nghe nói hình như là, họ muốn tìm người khác để Hòn Đá Nhỏ quá kế đi... Vợ của Giang lão tam chẳng phải năm ngoái sinh sao? Cuộc sống càng thêm khó khăn, nói là... Sắp nuôi không nổi Hòn Đá Nhỏ.”
Giang Miểu ngẩn người, cậu vốn tưởng rằng người nhà của nguyên chủ muốn bán Hòn Đá Nhỏ, nhưng bây giờ nghe tới, hình như không phải chuyện như vậy.
"Lại tìm người khác để quá kế đi", lời này có nghĩa là, Hòn Đá Nhỏ vốn đã bị quá kế sao? Vậy người nhà của nguyên chủ đâu? Từ việc Tiểu Ngũ hy vọng cậu đi cứu vớt Hòn Đá Nhỏ, đến việc người phụ nữ này không hề nhắc tới cha mẹ của họ, cậu đại khái đoán được, cha mẹ của nguyên chủ hẳn là đều đã qua đời.
"Giang thúc nói, ông ấy nuôi không nổi Hòn Đá Nhỏ?" Giọng Giang Miểu trùng xuống, đầu cũng rũ theo, trông thật cô đơn, khiến người phụ nữ kia nhìn cũng thấy có chút khó chịu. Bà vốn định, đây là chuyện nhà người khác, không nên xen vào nhiều, nhưng vừa nghe con trai bà nói vậy, lại nghĩ đến dáng vẻ đáng thương của Hòn Đá Nhỏ, bà cũng không nhịn được mà tức giận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT