Hôm nay vừa khai trương đã bán gần nửa lồng bánh bao, cậu thật cao hứng, cao hứng quá nên miệng càng thêm ngọt, dỗ khách bỏ tiền mua một cách cam tâm tình nguyện.
Từ ca và đám người thấy bộ dạng cậu như vậy thì trong lòng có chút khó chịu, định xông lên vạch trần cậu ngay. Nhưng Từ ca ngăn họ lại, vì hắn thấy giờ này người đến dâng hương còn chưa nhiều, nhỡ đâu thằng nhóc này mặt dày lại đi chỗ khác bày thì sao? Hắn muốn làm thì phải làm cho thằng nhóc này không dám bén mảng tới chùa Phổ Linh bày quán nữa mới được!
Mặt trời dần lên cao, xua tan bóng tối, mang đến chút ấm áp nhè nhẹ cho mọi người. Lúc này, người từ trong thành đến dâng hương cũng dần đông lên, ngoài giọng Lương Kinh ra, thỉnh thoảng còn có thể nghe thấy người nơi khác nói chuyện, phần lớn trong số họ đều là người từng trực tiếp hoặc gián tiếp chịu ân huệ của chùa Phổ Linh, lặn lội đường xa đến đây chỉ để thắp nén hương trước Phật, cúng thêm chút dầu mè.
Thời gian này, phần lớn mọi người đều chưa ăn gì, để tránh lát nữa leo núi hoặc dâng hương bị đói, họ sẽ mua chút đồ ăn gần đó. Với việc trọng đại mỗi năm một lần này, đa phần mọi người đều không so đo chuyện hơn thiệt, câu "đã đến đây rồi" dù đặt ở thời đại nào cũng đều thông dụng.
Ngay lúc mọi người đang chọn lựa đồ muốn mua, một tiếng mắng giận dữ bỗng bùng lên ở một hàng quán, ngay lập tức thu hút sự chú ý của mọi người.
"Khinh, ngươi sao mà độc ác vậy? Bánh bao này lại bỏ đồ mặn! Lát nữa ta còn phải lên núi bái Phật, nhỡ Phật tổ cho rằng ta không thành tâm, khiến những điều ta cầu không thành thì sao?" Người nọ mắng chưa đã giận, còn ném mạnh chiếc bánh bao xuống đất, nước sốt bắn tung tóe, những người xung quanh không khỏi lùi lại một bước, sợ bị dính vào người.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play