Khi Ninh Kiều tỉnh dậy, anh cảm thấy mình như một con trâu già bị lột da, cần cù lao động dưới ánh mặt trời gay gắt, mồ hôi nhễ nhại cả người. Mở mắt ra mới phát hiện mình đang mơ, con trâu đang cõng Hướng Trì An. Hướng Trì An giờ đang cả người bám trên lưng anh, ngủ say sưa.
Hướng Trì An đè nặng quá, Ninh Kiều không có cách nào rời giường mà không đánh động đến cậu, chỉ có thể đánh thức Hướng Trì An dậy.
Từ sau vụ tai nạn xe, Hướng Trì An chưa từng ngủ sâu giấc như vậy. Trong mơ không có tiếng xe gào thét lao tới, không có tiếng thở dài ai oán của cha mẹ, tất cả đều là bình yên và an lành.
Lúc bị đánh thức, cậu còn có chút mơ màng, không biết mình đang ở đâu. Tóc tai cậu rối bù vì ngủ, mặt bị đè lên xương quai xanh của Ninh Kiều hằn lên một vệt đỏ, trông có chút ngốc nghếch.
“Tôi phải về mở tiệm rồi, cậu dọn dẹp xong thì xuống ăn cơm nhé.” Ninh Kiều cố nén lòng muốn xoa đầu cậu, nhấc mình một cái từ trên giường xuống, vẫy tay với Hướng Trì An.
Anh từ nhà Hướng Trì An đi bộ về tiệm tạp hóa, vừa đi vừa nghĩ xem buổi sáng nên ăn gì. Lúc đi ngang qua mảnh đất trồng rau của mình thì hái một nắm ớt.
Trong nhà vẫn còn bột ngô, định bụng nấu cháo bột ngô, dùng đậu phụ thanh ớt và một chút đậu khô xào còn thừa từ hôm qua làm món ăn sáng, lại luộc thêm hai quả trứng gà, coi như là bữa sáng cho hai người.
Anh vừa mở cửa, đã thấy thiếm hai đang đeo cái giỏ đan sau lưng đi tới. Thím hai cười với anh, lấy trứng gà từ trong giỏ ra: “Chú hai bảo cháu hết trứng gà rồi, thím mang cho cháu ít này.”
Ninh Kiều nhận trứng gà từ tay thiếm, lại tìm tiền trong hộp đựng tiền, mặc thím hai từ chối vẫn đưa tiền vào giỏ của thiếm.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT