Ninh Kiều chẳng còn cách nào, đành cùng cậu lên lầu. Hướng Trì An đi tắm, còn Ninh Kiều lại không rảnh tay mà bắt đầu dọn dẹp nhà cửa.
Đợi Hướng Trì An lau tóc bước ra, Ninh Kiều đang nằm dài trên sofa, rung đùi một cách lười biếng.
“Cậu xem, giờ này rồi, sẽ không mất điện nữa đâu, tôi phải về ngủ thôi.” Anh ngáp một cái.
Hướng Trì An không thích nhìn anh rung đùi, đi tới vỗ bốp một cái vào bắp chân Ninh Kiều: “Đừng có rung đùi.”
Ninh Kiều lập tức ngồi thẳng dậy, nhìn cậu: “Hôm nay chắc không mất điện nữa đâu, cậu ngủ sớm nhé?”
Hướng Trì An cao lớn che khuất tầm nhìn của anh, ý tứ không nói cũng tự hiểu.
“Thế thì tôi phải ngủ nệm lò xo, sofa hơi ngắn.” Đã là Hướng Trì An muốn anh ở lại, thì anh đương nhiên không thể nằm co quắp trên sofa được. Mặc dù sofa cũng thoải mái hơn cái giường rơm của anh, nhưng có nệm lò xo thì anh vẫn muốn ngủ nệm lò xo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT