Đồng Hữu Dư chịu kinh hách không quá nghiêm trọng, rất nhanh liền không sao nữa.
Nhưng Ân phu nhân vừa tới, vẫn nghiêm khắc trách mắng Ân Minh Nhạn một phen: “Lúc mặc Điểm nhi còn nhỏ là chó con thì không sao, giờ nó lớn rồi, lại tùy ý thả rông như vậy sao được?”
Con chó này nuôi hơn hai năm, sức ăn rất lớn, thân hình mập mạp vạm vỡ, với người quen thuộc thì hiền lành, nhưng thả tự do trong phủ, sớm muộn cũng xảy ra chuyện.
Đồng Hữu Dư vội giải thích giúp: “Là do con tự sợ hãi thôi, chứ nó chạy tới cũng không làm gì con cả.”
Nếu vì nàng nhát gan mà vu oan một chú chó vô tội thì thật tội lỗi, còn liên lụy cả chủ nhân nó bị mắng.
“Nhưng cũng không thể cứ thả rông mãi được, sớm muộn cũng sẽ có chuyện,” Ân phu nhân thở dài.
Có lẽ là trong phủ có mãnh hổ, khiến mặc Điểm nhi bất an.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play