Xuyên qua đếm ngược 6 ngày.

Khánh Trần vừa mở cửa ra ngoài thì ngạc nhiên thấy cửa phòng 102 đối diện đang mở toang, bên trong phủ đầy vải bạt chống bụi.

Một đám công nhân đang tất bật thay sàn và ốp vách tường. Điều khiến Khánh Trần chú ý là, những công nhân này ăn mặc rất chỉnh tề, đồng phục phía sau còn in dòng chữ "Trang trí Tam Sí".

Khánh Trần chưa từng nghe nói đến công ty sửa sang nào như vậy ở địa phương này.

Hắn tiến tới hỏi một người công nhân: "Đây là...?"

Người công nhân nhìn Khánh Trần, cười đáp: "Họ đang dọn đến đấy."

Khánh Trần giả vờ hỏi: "Vậy chủ nhà đâu? Dù gì cũng là hàng xóm, nên chào hỏi một tiếng chứ."

Công nhân kia lắc đầu: "Tôi không biết, chúng tôi chỉ làm việc thôi, không biết chủ nhà ở đâu cả."

Khánh Trần cảm thấy kỳ lạ.

Căn hộ 102 đối diện đã lâu không có ai ở, sao đột nhiên lại có hàng xóm mới chuyển đến?

Không chỉ có thế, Khánh Trần còn nghe thấy tiếng động trên lầu.

Lên lầu xem xét, hắn phát hiện cả căn 202 cũng đang được sửa sang lại.

Chuyện gì thế này? Cùng lúc có đến hai hộ hàng xóm mới chuyển đến ư? Rõ ràng là có gì đó không bình thường.

Nhưng ở đây chỉ có công nhân dọn nhà, Khánh Trần không thấy bóng dáng chủ nhà đâu cả.

Ngoài hành lang, người ta đang dỡ đồ đạc từ xe tải xuống, toàn là đồ dùng gia đình, vật dụng hàng ngày.

Những món đồ này được phân loại tỉ mỉ bằng giấy gói và túi vải, từ đồ dễ vỡ, sách vở, quần áo, đủ loại cả.

Hơn nữa, mỗi thùng đều được bọc túi chống bụi cẩn thận.

Chỉ cần nhìn thoáng qua, Khánh Trần đã đoán ra gia chủ mới này không giàu có thì cũng quyền thế.

Hắn liếc nhìn căn nhà cũ kỹ của mình, rồi lại nhìn đội ngũ dọn nhà xa hoa kia...

Người giàu có mà lại chuyển đến đây ư? Đùa gì vậy!

Căn hộ đối diện tuy có kiểu dáng khác nhà hắn, nhưng diện tích cũng chỉ khoảng 92 mét vuông, lại còn kết cấu cũ kỹ, đồ điện dùng nhiều là sập nguồn ngay.

Chắc chỉ có kẻ điên mới chuyển đến đây.

Trừ khi... đối phương có mục đích khác. Trong thế giới này.

Trong tòa nhà này, trừ Khánh Trần ra, chỉ còn Lý Đồng Vân và Giang Tuyết là hành giả thời gian.

Mình đã ẩn mình rất kỹ, vậy thì có lẽ đối phương nhắm vào Giang Tuyết.

Đúng lúc Giang Tuyết dẫn Lý Đồng Vân ra ngoài, Khánh Trần nhìn họ, nói: "Cẩn thận nhé."

"Ừm," Giang Tuyết khẽ gật đầu.

Đến trường, Khánh Trần đi ngang qua lớp của Lưu Đức Trụ, chợt khựng lại. Hắn thấy Lưu Đức Trụ đang ngồi ủ rũ trong lớp, tay và mặt đầy băng gạc...

Hôm nay sao toàn chuyện kỳ quái dồn lại thế này?

Đầu tiên là tự dưng có hai hộ hàng xóm mới, rồi Lưu Đức Trụ lại như vừa bị ai đánh cho một trận.

Khánh Trần theo phản xạ mở hot search ra, và quả nhiên, chuyện Lưu Đức Trụ bị thương đã leo lên top tìm kiếm...

Trong bài đăng hot search, không chỉ có ảnh Lưu Đức Trụ bị thương, mà còn có cả suy đoán của phóng viên.

Địa điểm chụp ảnh là ở cổng trường, nhìn góc chụp... có lẽ người chụp đang ngồi xổm trong bụi cây đối diện trường.

"Cẩu tử" (paparazzi) à, Khánh Trần hơi bất lực.

Hắn không ngờ rằng sự kiện xuyên qua lại đến mức động đến cả "cẩu tử".

Cũng phải thôi, "cẩu tử" chỉ săn tin nóng, chỗ nào có "nhiệt" là nhào đến. Một khi chụp được tư liệu là có thể bán ngay cho các tài khoản marketing.

Mà bây giờ, còn gì "nhiệt" hơn hành giả thời gian? Minh tinh hay người nổi tiếng trên mạng cũng không sánh bằng.

Mấy ngày nay, ngay cả buổi hòa nhạc lưu động của Uông lão sư cũng không lọt nổi vào top 10 hot search, vì top 10 gần như toàn tin liên quan đến hành giả thời gian.

Khánh Trần thấy may mắn vì mình đã giấu mình kín đáo.

Chưa bàn đến chuyện bị lộ có nguy hiểm hay không, chỉ riêng việc bị truyền thông phanh phui thôi là hắn đã không chịu nổi rồi.

Ngay bên dưới bài hot search đó, một tin khác thu hút sự chú ý của Khánh Trần: "Công lược mới nhất của Hà Tiểu Tiểu".

Hắn về lớp, mở Douyin tìm tài khoản của Hà Tiểu Tiểu. Lần này vẫn là phông nền đen tuyền, vẫn chỉ có phụ đề và giọng nam: "Hôm nay, tôi sẽ giới thiệu về phó bản Cấm Kỵ Chi Địa."

"Hiện tại, trong thế giới này có tổng cộng 139 Cấm Kỵ Chi Địa đã được biết đến, rải rác trên khắp vùng hoang dã. Tất nhiên, cũng có những Cấm Kỵ Chi Địa mới hình thành chưa được ghi vào hồ sơ chính thức."

"Theo điều tra, nguyên nhân hình thành Cấm Kỵ Chi Địa có liên quan mật thiết đến siêu phàm giả trong thế giới này..."

"Trong thế giới này, rất nhiều kỹ thuật sinh học, kỹ thuật gen vượt trội đều có được mẫu vật từ Cấm Kỵ Chi Địa, từ đó đạt được những đột phá mang tính cách mạng. Nếu công lược thành công phó bản Cấm Kỵ Chi Địa, bạn có thể nhận được phần thưởng tiền bạc hậu hĩnh từ các tập đoàn."

"Phó bản Cấm Kỵ Chi Địa cực kỳ nguy hiểm, Hà Tiểu Tiểu xin chân thành nhắc nhở các vị nên lập đội trước khi tiến vào."

Khánh Trần im lặng xem hết đoạn công lược. Lần này, thông tin của hắn cuối cùng cũng đi trước Hà Tiểu Tiểu một bước.

Điều đáng lưu ý là, đối phương lại một lần nữa nhắc nhở các hành giả thời gian cần phải lập đội.

Hắn cho rằng đây là một lời nhắc nhở thiện ý.

"Khánh Trần, nhìn này," Nam Canh Thần ngồi cùng bàn lay tay hắn.

Khánh Trần ngẩng đầu lên, ánh nắng ban mai vừa vặn chiếu xiên vào từ cửa lớp, hai cô gái lạ mặt đang đứng ở đó.

Hai cô gái cao gần bằng nhau, đều có mái tóc dài xoăn nhẹ, làn da trắng sứ dưới ánh nắng có chút chói mắt.

Một người mặc áo bóng chày đen trắng thoải mái, quần jean bó sát, đôi chân dài miên man.

Người còn lại mặc áo thun tay dài lệch vai, trông như mặc tạm vài món đồ lên người, nhưng nhìn tổng thể lại thấy rất hài hòa.

Nam Canh Thần bên cạnh Khánh Trần mắt nhìn không chớp. Thầy giáo dạy toán Điền Hải Long trên bục giảng nói: "Có hai việc. Chủ nhiệm lớp Đỗ Nhất Hoằng tạm thời không thể dạy các em được nữa, tôi sẽ tạm thay vị trí chủ nhiệm lớp, có gì các em cứ nói với tôi."

Điền Hải Long nói tiếp: "Việc thứ hai là, lớp chúng ta có hai bạn học sinh mới chuyển đến, hy vọng các em đoàn kết giúp đỡ nhau. Bây giờ, mời hai bạn lên giới thiệu về mình."

Cô gái mặc áo bóng chày bước lên bục giảng, cười nói: "Chào mọi người, mình là Vương Vân, đến từ Hải Thành."

Cô gái còn lại tự giới thiệu: "Chào mọi người, mình là Bạch Uyển Nhi, cũng đến từ Hải Thành, mong mọi người giúp đỡ."

Cả lớp vỗ tay nhiệt liệt, Nam Canh Thần vỗ hăng say nhất.

Điền Hải Long nhìn quanh lớp, chỉ vào chỗ trống bên cạnh Khánh Trần và Nam Canh Thần: "Lát nữa hai em ngồi chỗ đó nhé. Khánh Trần là một trong những bạn học giỏi nhất lớp, có gì không hiểu các em có thể hỏi bạn ấy. Mấy bạn nam, ra kho chuyển hai bộ bàn ghế vào đây giúp thầy."

Vừa dứt lời, mấy bạn nam đã xung phong đứng lên.

Có bạn còn dọn sạch bàn mình, đặt sang cạnh Khánh Trần và Nam Canh Thần, rồi nói với Vương Vân: "Cậu dùng tạm bàn của tớ đi."

Vương Vân cười hỏi: "Vậy cậu thì sao?"

Bạn nam kia đáp: "Không sao, tớ ra kho lấy cho mình sau."

Khánh Trần thầm cảm khái, bạn học này EQ cao thật... Sau này chắc chắn có tiền đồ.

Vương Vân nói cảm ơn, rồi ngồi xuống cạnh Nam Canh Thần.

Ngay lúc Nam Canh Thần đang mừng thầm trong bụng thì Vương Vân dội một gáo nước lạnh: "À... Bạn ơi, bạn có biết Lưu Đức Trụ lớp bên cạnh không?"

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play