"Thôn trưởng! Sao ngài lại tới đây?" Đúng lúc Tề Lam còn đang nghi hoặc, Tô Phương đã mở miệng giải đáp: thì ra vị trước mặt chính là thôn trưởng thôn Tề gia. Chẳng trách Tề Lam cảm thấy ông ta nhìn quen quen — con thỏ màu nâu có một vòng lông đen ở tai, chẳng phải chính là một trong mấy con mà hôm qua hắn bảo Tô Phương mang đi đổi lương thực sao?
"Phương ca nhi." Thôn trưởng cũng trông thấy bọn họ, cười ha hả chào hỏi: "Phương ca nhi, đây là người nhà ngươi sao?"
Trong thôn, "người đương gia" thường để chỉ người đàn ông gánh vác trách nhiệm làm chủ trong nhà.
"Thôn trưởng, ta là Tề Lam." Tề Lam lễ phép chào hỏi, "Vài ngày nay vãn bối bị bệnh, may nhờ có thôn trưởng và bà con trong thôn giúp đỡ rất nhiều."
"Ai dà, không có gì, không có gì! Bà con trong thôn với nhau, ai mà chẳng có lúc gặp nạn. Có thể giúp được thì cứ giúp một tay.
Huống chi ta với gia gia ngươi còn quen biết đấy! Hồi nhỏ bọn ta còn cùng nhau đi tát cá dưới khe mà!"
Thôn trưởng khoảng năm mươi tuổi, nhưng trông vẫn còn khỏe mạnh, cười ha hả trông thật hào sảng, làm người ta thấy ông không giống một ông già mà là một hán tử ngay thẳng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT