Dỗ dành hai đứa nhỏ ổn thỏa, Tề Lam quay sang nói với Tô Phương, người cũng đang rất vui vẻ như hắn:
“Tiểu Phương, ngươi mang theo hai con thỏ rừng đi đến nhà thôn trưởng đổi ít lương thực, thêm chút muối và gừng về nhé.”
“Hả? Không giữ lại một con để bán sao?” Tô Phương hiển nhiên không hiểu rõ lắm ý định của Tề Lam.
“Không vội. Mai ta lên núi đào thêm vài cái bẫy nữa, bắt thêm ít con mồi, lúc đó đổi cũng chưa muộn. Giờ trong nhà không còn đồng nào, cũng không còn hạt gạo nào, đành phải dùng mấy thứ này đổi lương thực thôi.”
Trong nhà không còn hạt gạo nào thì thôi đi, đến muối cũng không có nữa.
Phải biết, muối là thứ thiết yếu để con người tồn tại. Nếu lâu ngày không ăn muối, cơ thể rất dễ suy nhược thần kinh, toàn thân mệt mỏi, tim đập yếu, cơ co rút, thị lực mờ, phản xạ chậm, thậm chí có thể bị bướu cổ.
Chẳng qua mấy thứ này Tề Lam cũng không cần giải thích kỹ, dù sao nói ra chắc ba đứa nhỏ trước mặt cũng chẳng hiểu nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT