Một khoảng lặng kéo dài, khiến cảm ứng đèn ở tiền sảnh cũng lặng lẽ tắt đi. Hai bóng người trước tủ giày lập tức bị màn đêm dày đặc nuốt chửng trong im lặng.
Phải mất một lúc lâu, Giang Thuật mới hồi thần sau câu nói vừa rồi của Cố Tri Vi. Nội tâm bị lay động bất thường khiến anh có phần không kịp thích ứng.
Trong bóng tối tĩnh mịch, anh do dự thật lâu. Từ nhỏ, Giang Thuật đã quen sống độc lập. Từ khi mới hai tuổi rưỡi, anh đã tự mình đi ngủ, và suốt 22 năm sau đó, vẫn luôn là một mình.
Điều khiến anh do dự nhất lúc này… là anh không xác định được, cái gọi là "ngủ với em" mà Cố Tri Vi vừa nói rốt cuộc là chỉ đơn thuần ngủ, hay còn… điều gì khác?
Nghĩ tới đây, Giang Thuật vô thức nuốt khan một cái, giọng trầm thấp phá tan màn đêm tĩnh lặng
“…Ngủ kiểu nào cơ?”
Vừa dứt lời, đèn cảm ứng ở tiền sảnh lại sáng lên lần nữa. Cố Tri Vi đang gác tay trên cổ anh, hơi thở đều đều, hoàn toàn không trả lời gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT