Lần lại bà cụ Dư không ở lại ăn cơm dẫn theo Điền thị và Dư Bội rời đi, nhân lúc Dư Dung không chú ý còn trộm một viên trân châu trên bàn của Dư Dung.
“Nương, sao vậy? Có chuyện lớn gì hay sao?” Dư Dung hỏi.
Vẻ mặt này của Trương thị thật sự là không ổn, Trương thị mà Dư Dung biết từ trước đến nay đều là rạng rỡ tháo vát, rất ít khi có lúc nặng nề như này.
Trương thị cảm thấy con gái đột nhiên trở thành người đáng tin cậy của bà, bà nói: “Bà nội con nói để Bội Bội gả đến nhà họ Ngô, nói là ý của nhà họ Chung. Con biết không?” Con gái của nhà họ Chung trèo lên ai? Đó là quý nhân kinh thành, nếu như chúng ta không đồng ý thì nhà họ Chung đối phó chúng ta thì làm sao bây giờ?”
“Nương, nương hồ đồ rồi...” Dư Dung lại càng bình tĩnh, dù sao nàng cũng là người hiện đại xuyên đến đây không hiểu tư tưởng hoàng quyền gì đó, không như đám người Trương thị vừa nghe đến người tai to mặt lớn đã sợ đến nhũn chân. Mà rõ ràng Dư Phụng và Chung tiểu thư đã định hôn sự rồi, sao ngay cả bà cụ Dư cũng biết được con gái của nhà họ Chung trèo lên quý nhân. Thật sự trèo lên quý nhân sẽ trắng trợn cho người khác biết như vậy sao?
“Sao?” Trong lòng Trương thị rất loạn, bà cụ Dư nói người con gái nhà họ Chung theo là vương gia trong kinh không chừng sau này chính là vương phi. Mà bây giờ nhà họ Chung cũng chỉ là rồng lặn đáy nước, chuyện nhà họ Chung lên tiếng không ai dám không theo chứ? Nhưng bà ta muốn lấy cửa hàng của Dư Tùng nhà chúng ta làm của hồi môn của Dư Bội, vậy thì bà sao có thể nhịn được đây?
Hơn nữa lại còn là công phu sư tử ngoạm muốn bọn họ đưa nhà cửa trong nhà cho ngũ phòng, những thứ này đều dùng để cấp thể diện cho Dư Bội.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT