Hai mẹ con đang nói chuyện thì Vương Tuyết từ bên ngoài tiến vào nói: “Tam bá mẫu bà nội dẫn ngũ thẩm và Bội Bội đến.”
Bây giờ không phải ngày lễ ngày tết cũng không biết bọn họ đến làm gì, Dư Dung thầm nghĩ. Nàng đứng dậy nhìn hai người Điền thị và Dư Bội từ bên ngoài đi vào, bà cụ Dư cười tươi như hoa vừa đến đã đuổi Dư Dung ra ngoài: “Ta có lời muốn nói với nương con, con ra ngoài trước đi.”
Nhưng bà ta dắt Dư Bội tiến vào, Dư Bội cũng không phải là đứa trẻ sao?
Mặc dù trong lòng Dư Dung nghi ngờ nhưng cuối cùng không nói gì, phòng của nàng liền với phòng của Trương thị, Dư Dung liền về phòng. Vương Tuyết trong lòng bất an: “Dung tỷ, tỷ nói bà nội lại muốn làm cái gì?”
“Chuyện này thì phải đợi nương nói chuyện xong mới biết được, dù sao không phải là chuyện tốt lành gì.” Dư Dung bĩu môi.
Nàng cắt vải đỏ trước, bởi vì Ngô đại nãi nãi đã đưa cho số đo trái lại không cần đi đo người riêng. Vương Tuyết thấy đúng là như vậy, chỉ thấy Dư Dung thuần thục gọn lẹ cắt ra được tổng thể, chỗ cần thêu của bộ đồ này không nhiều lắm, Dư Dung tách phần cần thêu ra trước.
Dư Dung định thêu uyên ương hí thủy trên hỉ bào, chuyện này mỗi người tú nương đều bắt buộc phải biết thêu. Nàng chuẩn bị xong chỉ thêu các loại xong lại thấy thiếu một chút chỉ màu xanh lá thì định đến cửa hàng của Dư Tùng lấy một ít. Còn chưa kịp ra khỏi phòng đã bị tiếng mắng của bà cụ Dư làm cho kinh động, chỉ nghe thấy bà ta mắng mỏ lung tung: “Đồ thấp kém hạ lưu vô đạo đức tìm đường chết, ngay cả cháu ngươi mà ngươi cũng không giúp. Đứa con gái béo như lợn của ngươi dựa vào cái gì mà so được với Bội Bội của ta. Ta nói cho ngươi biết đợi sau này Bội Bội của bọn ta gả vào nhà họ Ngô, ngươi cứ đợi mà quỳ xuống đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT