Vương Tuyết nói với vẻ mặt đau khổ: “Cha và nương muội đi chạy thuyền rồi, thuê thuyền người khác đi chở người. Tỷ tỷ của ta cũng cùng đi qua, nương ta để ta ở nhà, để lại một ít lương thực đã đi rồi.” Nàng ta đã vài ngày không được ăn cơm no, may mà còn được ăn thêm vài miếng ở nhà nhị bá. Nhưng nhà nhị bá có nhiều việc phải làm, còn không bằng nàng tự đi kiếm chút đồ để ăn.
“Thế này không phải làm bậy rồi sao?” Trương thị còn chuẩn bị mở rộng cửa hàng, vừa lúc đang lo không tìm được người hỗ trợ, bà kéo Vương Tuyết, nói: “Ta cho con hai trăm đồng tiền công một tháng, bao ăn ở, con đến làm không?”
Còn có thể lấy tiền? Vương Tuyết đương nhiên là đồng ý rồi: “Con đều nghe tam bá mẫu, có tiền hay không đều được.” Chủ yếu hiện giờ một mình cô bé ở nhà, mỗi đêm đi ngủ đều lo lắng sợ hãi.
Trên thực tế cô bé cũng biết cha nương dẫn tỷ tỷ đi là nói cho dễ nghe thôi, thật ra là đã vứt bỏ mình rồi, chi bằng mình tự kiếm đường mưu sinh. Trương thị vừa thấy cô bé đồng ý, lại nói: “Có cần đi nói gì với cha nương con không?”
Vương Tuyết lắc đầu: “Con không biết cha nương con đã đi nơi nào.”
Trương thị đã tuyển được người, lại suy nghĩ dùng cô bé vừa thuận tiện lại còn là người nhà mình, đưa cô bé qua đó cũng là một chuyện tốt với cô bé, tâm trạng đương nhiên tốt lên. Lại có Chân ma ma và mấy người phụ nữ tới, Trương thị để Dư Dung chào hỏi. Dư Dung chào hỏi từng người, mấy người phụ nữ đều hâm mộ nhìn quần áo của Trương thị.
Trương thị lại khen ngợi con gái: “Đều là Dung Dung làm giúp ta, dù muốn mua cũng không mua được trên phố đâu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT