Nàng ta nói: “Chi bằng đi nhà tam thúc con ăn cơm đi, tay nghề của tam thẩm con rất tốt đó.”
Nàng ta thấy nương tử tú tài cũng không nhiệt tình với Dư Dung, thái độ của nàng ta cũng đã hòa hoãn. Chỉ cần Lâm Tử Du tốt với nàng ta, không ai có thể chia rẽ bọn họ được.
Dư Dung còn tưởng rằng Dư Quyên không đến, kết quả nhìn thấy bọn họ lại đến, Dư Dung chỉ đành phải cho thêm ít gạo vào trong nồi. Bởi vì Trương thị vô cùng hào phóng về khoản ăn uống lại, cho nên trong nhà không hề thiếu cá và thịt. Dư Dung lại không cần đặc biệt mua thêm gì. Vả lại, nương tử tú tài cũng là sư mẫu của Dư Thụ, Dư Dung vẫn rất khách khí.
“Quyên Nhi, muội dẫn nương tử tú tài đến phòng khách ngồi một lát, ta nấu cơm trước. Phòng khách bên đó có canh, cũng có nước trong ấm nước nóng.” Dư Dung biết Dư Quyên và nương tử tú tài có quan hệ rất tốt cho nên nói như vậy.
Nương tử tú tài lại nói: “Cũng không phải người ngoài, ở đây ta cũng có thể giúp ngươi một tay.”
Dư Dung cười nói: “Sao có thể để ngài động tay vào chứ, nhanh nào, ta dẫn ngài đi phòng khách ngồi.” Thật ra ấn tượng của Dư Dung đối với nương tử tú tài cũng rất tốt. Nàng cảm thấy bà ta còn rất hiểu đạo lý đối nhân xử thế. Dư Dung dẫn bọn họ đến phòng khách. Nương tử tú im lặng đánh giá, nếu nói nhà ông ba Dư không có tiền, vậy thì bà ta thật sự không tin. Căn viện này rộng rãi thoáng đãng, đồ vật trong viện cũng được sắp xếp vô cùng ngăn nắp chỉnh tề.
Mà trang trí bên trong càng khác biệt, dưới thôn quê người ta nào có dùng bánh canh chiêu đãi khách. Bà ta lại thấy động tác của Dư Dung như nước chảy mây trôi, không khỏi vui vẻ thêm vài phần. Dư Quyên dường như cũng nhìn ra đôi chút, nàng ta bèn cố ý nói chuyện với Dư Dung, “Dung tỷ, việc kinh doanh nhà tỷ vẫn tốt chứ? Vừa rồi hoa cài đầu gì đó trong cửa tiệm vẫn còn nhiều như vậy.”
Dư Dung cũng không để bụng: “Đó là đồ ta vừa mới mang đến, chắc chắn chưa có nhiều người mua. Đúng rồi, lần trước ta đưa cho muội đôi hoa cài đầu kia, muội đã thử cài chưa? Cảm thấy thế nào?” Tuy nàng cảm thấy nương tử tú tài không tệ lắm, nhưng điều này không có nghĩa rằng nàng thích Lâm Tử Du. Nói thật lòng, với điều kiện của Lâm Tử Du, Dư Dung còn không để vào mắt. Đọc sách nghe thì có vẻ lợi hại, nhưng trong nhà còn không bằng cả nhà ông ba Dư. Suy cho cùng ông ba Dư còn có Trương thị, hai vợ chồng kiếm tiền vẫn tốt, lại còn có anh trai Dư Tùng rất biết làm việc. Với điều kiện như vậy, nàng cũng muốn gả vào chỗ tốt một chút.
“Cũng được.” Dư Quyên vội vàng ngắt lời, nàng ta nói: “Dung tỷ dạo này hình như tỷ béo lên chút rồi? Có phải tỷ ăn quá nhiều dầu mỡ hay không, sao mặt lại có vết thương nữa?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT