Hôm nay Ngô Từ Nhu mặc một bộ váy áo giao lĩnh màu đỏ đậm, cài một chuỗi trâm thoa trên đầu, tua rua như hạt gạo lắc qua lắc lại, đẹp không nói nên lời. Đặc biệt là Dư Quyên lập tức nổi lên suy nghĩ muốn kết bạn, nàng ta lại không biết nên mở miệng thế nào, bèn mượn cơ hội hỏi Dư Dưng để tiếp lời Ngô Từ Nhu.
“Dung tỷ, tỷ đang thêu gì thế?”
Dư Dung cũng không ngẩng đầu lên trả lời “Cành liền “biểu tượng cho tình nghĩa vợ chồng” đó.”
“Màu xanh lá cây này sao lại để ở chỗ này chứ, không phải trông có vẻ tục khí quá à?” Dư Quyên không hiểu hỏi.
Thật ra nào có tục chứ, ngược lại còn thể hiện sự tinh tế khéo léo trong bức thêu. Dư Dung vốn rất tự tin với áo thêu mình làm ra, hơn nữa lại đang đứng trước mặt khách nữa, nàng tức giận nói: “Quyên Nhi, muội không hiểu phối màu thì đừng nói chuyện.”
…
Dư Quyên không nhanh không chậm nói: “Dung tỷ, tỷ đừng tức giận. Có sở trường thì cũng nên lắng nghe ý kiến của người khác mới đúng. Là một tú nương đạt tiêu chuẩn, tỷ không thể lúc nào cũng bảo thủ giữ khư khư ý kiến của mình được.” Nàng ta thấy bản thân mình là người hiện đại, suy nghĩ của nàng ta có chí lý. So với một người cổ đại là Dư Dung thì ý kiến mà nàng ta cho làm sao lại không đáng nghe chứ?
Ngô Từ Nhu đã xem bản mẫu từ lâu rồi, thấy thêu cành liền cực kì tốt, hơn nữa đồ mà Dư Dung thêu lại là áo cưới của nàng ta nên nàng ta không vui cho lắm: “Ta thấy rất đẹp mà. Dung Dung, cô không cần sửa đâu.”
Chính chủ cũng đã nói rồi, Dư Dung cũng không nói gì nữa. Ai biết mọi người đã đánh giá thấp năng lực được nước lấn tới của Dư Quyên rồi. Dư Quyên tự cho rằng thể hiện sự thân mật với người khác thì phải ngồi gần người ta một chút, nàng ta nhích mông ngồi bên cạnh Ngô Từ Nhu, cười nhẹ nói: “Tỷ ấy đang làm áo cưới cho tỷ tỷ à? Ai nha, tỷ tỷ sắp kết hôn, à không, thành thân à?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT