Giang Du Lâm nhìn thấy con trai làm tổ trong lòng Dư Dung ăn bánh trứng thì có chút xấu hổ, Dư Dung cười nói với A Mộc: “Đây là cha con, nhanh gọi cha đi, lúc trước ta từng dạy con rồi đó.”
A Mộc tò mò nhìn Giang Du Lâm trước mặt, rồi quay đầu lại muốn ăn điểm tâm, Dư Dung nói với Giang Du Lâm: “Bây giờ nó còn nhỏ, còn chưa nhận ra đệ, tới lúc đó sẽ tốt thôi.”
Nhìn con trai được nuôi nấng tốt như thế thì Giang Du Lâm đã biết là Dư Dung hao tốn rất nhiều tâm tư, nào có phu nhân nhà quan lại nào đặc biệt đút cho trẻ con ăn như thế này chứ, hắn cảm kích nói: “Cảm ơn Dung tỷ chăm sóc nó, đệ cũng biết nói cảm ơn thì xa cách nhưng vẫn muốn nói.”
“Thế thì đừng nói nữa, nó ăn xong rồi, đệ đưa nó đi chơi đi là nó sẽ quen với đệ ngay thôi. Bây giờ nó cũng biết đi rồi nếu không cẩn thận cái là sẽ chạy ngay đó.” Dư Dung càm ràm nói rất nhiều mà Giang Du Lâm lại nghe rất nghiêm túc.
A Mộc ăn một bát cơm rồi ngáp một cái, sau đó muốn Dư Dung ngủ trưa cùng, đứa bé này từ nhỏ đã thông minh rồi nên kéo lấy Dư Dung: “Ngủ trưa với A Mộc nào...”
Dư Dung chỉ chỉ Giang Du Lâm: “Hôm nay để cha con ngủ với con được không?”
Bé lắc đầu sợ Giang Du Lâm lại gần nên ôm chặt lấy Dư Dung không buông, Giang Du Lâm không cười nhưng trong lòng lại hơi vui vẻ: “Dung tỷ, không sao, đệ cũng phải nghỉ ngơi mấy ngày, thế nên ở lại nhà tỷ mấy ngày nhé. Mấy ngày nữa lại bận rồi nên cứ để nó ở đây thôi, không có chia cách một lúc khiến nó không quen.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play