Dư Dung kinh ngạc: “Thế này là sao nhỉ? Lần này chuyển tới kinh thành hay là đi đâu?”
Ngô Tương lắc đầu: “Kinh thành thì chắc chắn không thành rồi, ta có thể tới Trực Lệ sợ là khiến nhiều người không hài lòng bất mãn rồi, chỉ có thể điều xuống nơi thấp một chút. Có thể ta chỉ làm thêm mấy nhiệm kỳ nữa thì nghỉ hưu thôi, Kính Thiên bây giờ cũng lớn rồi, mấy năm nữa nếu như trúng rồi nhập sĩ thì ta còn có thể chống đỡ cho hắn được vài năm.”
Kính Du sắp phải vào trường thi rồi, đợi ba huynh đệ bọn nó có thể hỗ trợ được lẫn nhau là được. Nguồn tài nguyên chính trị của Ngô Tương không nhiều nhưng cũng không ít, thế nên mấy đứa trẻ phải nhanh chóng trưởng thành, như thế mới có thể tiếp nhận được nguồn tài nguyên chính trị của hắn. Không giống như tổ phụ của Vệ Xung, về hưu như thế không có người thừa kế để lãng phí toàn bộ.
Chuyện này tạm thời không nhắc tới, đợi tới khi Trần Anh Nhi sinh rồi thì Dư Dung đi cùng với Đậu Khấu tới một chuyến, để Ngô Tương ở nhà chăm đứa nhỏ. Điểm này của nhà họ Đỗ không hà khắc, làm rất là to nhưng sắc mặt của Trần Anh Nhi không tốt lắm. Vì vấn đề cơ thể nên bây giờ Trần phu nhân cũng sống lâu dài ở kinh thành, nhưng nàng ta chỉ quan tâm tới lời nói của Đỗ phu nhân. Dư Dung thật sự coi như là cũng hiểu suy nghĩ của Trần phu nhân, lúc trước xuất thân không tệ nhưng sau đó lại bị lưu đày, không dễ dàng gì gia đình có chút khởi sắc nhưng lại cũng là ở nơi biên cảnh xa xôi. Lúc đó ở huyện Vũ Uy thì cảm thấy Trần phu nhân vẫn luôn cảm thấy bản thân với những người khác không giống nhau, thế nên bây giờ tới kinh thành rồi thì mới muốn bước vào xã hội thượng tầng một cách bức thiết, ngược lại cảm thấy Trần Anh Nhi quá thô tục.
“Ngô phu nhân, người tới rồi.” May mà tư chất cơ thể Trần Anh Nhi rất tốt, cho dù có chút yếu ớt thì cũng khỏe hơn người khác nhiều.
Dư Dung đau lòng nói: “Ở cữ quan trọng nhất là phải bảo dưỡng chăm sóc tốt, con cần nghỉ ngơi cho thật tốt, nếu không Tử Quân về nhà sẽ đau lòng đó.” Mặc dù bây giờ Đỗ Tử Quân có mấy thông phòng nhưng vẫn tương kính như khách với Trần Anh Nhi.
Trần Anh Nhi nói: “Người nói phải.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT