Dư Dung không có hứng thú với chuyện của nhà họ Ngô. Dư Dung không đồng ý ngay mà nói: “Đồ cưới phải may theo kích cỡ người mặc mới được, nếu có thể ta sẽ đi xem trước, lại cân nhắc thêm. Nếu không, việc trọng đại như thế mà ta phá hỏng, ta không gánh nổi.”
Lưu ma ma vốn là tâm phúc của Ngô Lưu thị, hôm nay tới cũng chỉ vì chuyện đồ cưới. Trước kia bà ta đã nghe nói về tay nghề của Dư Dung. Đặc biệt là chiếc khăn cô dâu Dư Dung thêu cho Dư Đào, có thể nói là vô cùng xinh đẹp tinh xảo. Nhà họ Ngô chỉ là một nhà địa chủ bình thường, không có nhiều tiền để tới phủ Lâm An hoặc phủ Bình Giang mua sắm. Nhưng họ cũng không muốn con gái xuất giá quá keo kiệt, cho nên mới tìm tới Dư Dung.
“Chúng ta báo giá trước, nếu có thể thì tiền công mười lăm lượng.”
Nghe giá tiền này, Dư Dung cũng yên tâm. Nếu ra giá quá cao, Dư Dung chỉ sợ cũng phải thận trọng cẩn thận hơn. Tuy nói mười lăm lượng không nhiều lắm, nhưng đối với Trương thị hay những người khác đã là một món tiền lớn.
Dư Dung trở về nhà một chuyến, nói chuyện này với Trương thị và mọi người, rồi cùng Lưu ma ma ngồi lên xe lừa về nhà họ Ngô. Nhà họ Ngô là địa chủ, nhà có rất nhiều ruộng đồng, tá điền cũng nhiều, nhân khẩu đương nhiên đông đúc. Lưu ma ma dẫn Dư Dung đi gặp Ngô Lưu thị trước. Ngô Lưu thị là bà chủ quản lý việc nhà. Bà ta nói tiếng phổ thông, nghe giọng giống như là người phương bắc, nhưng vì sao gả tới đây thì không biết.
“Đây là Dư cô nương sao? Để ta gọi đại cô nương ra, các ngươi đều là những cô nương trẻ tuổi, dễ nói chuyện.” Thoạt nhìn, Ngô Lưu thị là một người phụ nữ ôn hòa điềm đạm.
Dư Dung đã đi theo sư phụ tới nhà người khác làm trang phục trong thời gian dài, cũng không sợ hãi rụt rè. Nàng ngồi ở một bên, không uống trà, cũng không nhìn đông nhìn tây. Đến khi một cô nương từ buồng trong đi ra. Nàng ta mặc váy sam vàng nhạt, phía dưới là chiếc váy xếp dài sóng nước màu trắng, trước ngực mang một cái khóa như ý, có dáng vẻ phú quý.
Dư Dung vội vàng làm bình lễ: “Đây là Ngô tiểu thư sao, ta có một quyển tranh, ngươi xem mẫu trước!” Sách thêu này được Dư Dung chỉnh sửa lại sau khi trở về. Thuốc màu do chính tay Dư Dung làm, trang phục thêu sẽ có giá cả khác nhau. Như giá mà nhà họ Ngô đưa ra, Dư Dung giới thiệu những mẫu không quá rườm rà phức tạp, lại không thiếu tấm lòng.
Ngô tiểu thư cẩn thận lật giở, nàng ta càng xem càng cảm thấy hài lòng. Dư Dung lại nói thêm: “Thời gian hơi gấp rút, có hai mẫu này làm không quá tốn thời gian, kiểu dáng cũng không đơn điệu.” Ngô tiểu thư là một cô nương trầm tĩnh. Tuổi nàng ta cũng xấp xỉ Dư Dung, nhưng thân hình thon thả, khuôn mặt trứng ngỗng, là một tiểu mỹ nhân tiêu chuẩn.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play