Nàng biết ở mức độ nào đó, Kính Liễn có hơi giống Ngô Tương, Dư Dung bèn đưa ra đề nghị này.
Ngô Tương gật đầu, thầm nghĩ vẫn là A Dung khéo hiểu lòng người.
Sau khi hết tang, bọn họ nhận được thư nhà họ Lưu gửi đến, nói là Ngô Lưu Thị đã tu tại gia, bên trong còn kèm theo thư viết tay của Ngô Lưu Thị, lời lẽ rõ ràng. Ngô Tương xem xong rồi đưa cho Ngô lão gia. Ngô lão gia dường như đã đoán được từ lâu, ông ta bảo người hầu đặt thư xuống mới nói với Ngô Tương: “Chuyện trong nhà, con không cần lo lắng nữa.”
Lúc này Ngô Tương và Dư Dung mới thực sự yên tâm. Đợi xả tang xong Ngô Tương phải đi kinh đô dự khuyết chức quan bèn để Ngô lão gia trông nom một chút. Để con trai không buồn phiền chuyện ở nhà, Ngô lão gia nói: “Con yên tâm, bên Kính Du cách mấy ngày, cha sẽ đi thăm nó một lần, vợ con rất giỏi chăm lo việc nhà, không cần bận tâm chuyện trong nhà.”
Hai người trải qua mấy tháng cuộc sống hai người, đột nhiên phải tách ra thật sự có chút không nỡ.
“Chàng mau đi thôi, nhị ca còn đang đợi chàng đó. Trong nhà cũng sửa chữa gần xong rồi, ta ở nhà đợi tin tốt của chàng.” Dư Dung đẩy hắn.
Ngô Tương hành lễ với Tiền thị đến tiễn rồi xoay người rời đi. Tiền thị trêu ghẹo Dư Dung: “Ta nói hai vợ chồng muội cũng là vợ chồng già rồi còn ngọt ngào như vậy, thật là làm người khác hâm mộ chết đi được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT