Ngô Tương đặt quyển sách trong tay xuống. Nhiều năm như vậy, hắn luôn siêng năng học tập, cẩn thận không dám có chút lười biếng nào. Hắn đứng lên nói: “Đại ca đến sao phải khách khí, mau ngồi xuống.”
Ngô Thông để người bày thức ăn lên. Ngô Tương ăn rất ít, bởi vì Lâm thị tiếc tiền, hầu như chưa từng đến phòng bếp nhỏ ăn uống cho nên lần này Ngô Thông ăn rất nhiều. Trong lúc ăn, cuối cùng Ngô Thông cũng nhớ ra mục đích đến đây bèn nói: “Tam đệ, ta có một chuyện muốn hỏi đệ. Trong con em nhà quan ở Hồ Dương mà đệ quen, có ai xấp xỉ tuổi với Nữu Nữu nhà chúng ta không?”
Cho dù có quen cũng sẽ không nói, Ngô Tương lắc đầu: “Huynh không phải không biết là ta vừa quay về trong thời gian để tang. Ngoại trừ đi nhà mẹ đẻ của vợ ta còn lại thì không đi đâu cả sao mà quen biết được ai? Sao, đại ca nhìn trúng ai muốn làm mai cho Nữu Nữu rồi sao?”
Ngô Tương vui vẻ hòa nhã như vậy. Ngô Thông không cằn nhằn không vui: “Vẫn chưa nhìn trúng ai, đệ cũng biết thu hoạch ở nhà năm này kém hơn năm trước. Chúng ta lại không có tiền như chi thứ hai, trong tay cũng không có bao nhiêu thu hoạch. Muốn tìm cho Nữu Nữu một người khó càng thêm khó, mau ăn đi.”
Đây chính là Ngô Thông, ngay cả dũng khí nói ra cũng không có. Ngô Tương cũng không chủ động nhắc đến, đợi hắn ta ăn xong rời đi, hắn mới thở phào. Ngô Thông vừa về đến nhà Lâm thị đã hỏi: “Tam đệ đồng ý chưa?”
“Chưa, hắn giúp chúng ta mới lạ.” Ngô Thông nói.
Lâm thị mắng: “Hừ, ta thấy lần này hắn cũng không phục chức được, không chừng muốn tranh giành đất đai với chúng ta. Thứ khác ta mặc kệ nhưng phần đất này dù sao vẫn phải là của chúng ta, chúng ta là chi trưởng.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT