“Không sao, hai vợ chồng chúng ta còn quan tâm chuyện này sao.” Ngô Tương không để ý, nhưng Dư Dung để ý. Sau khi nàng sinh em bé, không nói đã mập lên, thịt cũng nhiều hơn lỏng lẻo, đứng ở bên cạnh Ngô Tương không xứng đôi chút nào.
Dư Dung vừa ngẩng đầu nhìn thấy Ngô Tương ngồi ở bên cạnh nàng, vẻ mặt kích động, thậm chí lại không biết vì sao mà gác đầu lên vai Dư Dung. Giọng nói của hắn hơi khàn khàn: “A Dung, ta đi theo sư phụ thải phong ở bên ngoài, ban ngày thì không sao, nhưng đến buổi tối sẽ nhớ tới nàng.” Không phải hắn không giải thích được tình cảm của mình với Dư Dung, nhưng từ khi thành thân tới mấy ngày nay mới có thể cảm nhận rõ ràng.
“Ta cũng vậy...” Dư Dung nhỏ giọng nói.
Thì ra A Dung cũng giống như hắn! Ngô Tương không còn cảm thấy ngượng ngùng, thậm chí hắn còn nghĩ khí sắc Dư Dung như vậy thật đẹp, vô cùng đáng yêu. Vì vậy hắn ngồi thẳng người lên hôn một cái lên khuôn mặt đỏ ửng của Dư Dung, thấy bé bú sữa ngon lành, hắn cũng cười mắng một câu: “Thằng nhóc này.”
“Haizzz, được rồi, cứ gọi thằng bé là bé, vẫn chưa có tên, không bằng chàng đặt tên cho thằng bé đi.”
Ngô Tương đã nghĩ tên xong từ lâu: “Đồng lứa thằng nhóc này sẽ lấy chữ “Kính” làm tên lót, ta nghĩ ra cái tên “Kính Thiên”, nàng thấy thế nào? “Chính sở vị thiên địa quân thân sư”, Kính Thiên chính là phải dựa vào lương tâm của mình, có kính nể.”
Tên này rất hay, Dư Dung cũng đồng ý, chỉ chờ Tiểu Kính Thiên bú xong sữa rồi đi ngủ. Ngô Tương mới lấy nén bạc từ trong túi ra: “Nàng xem từng này tiền có đủ dùng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play