Hơn nữa sau khi nàng ta quen biết Hứa Cảnh Thiên, nàng ta lại cảm thấy Lâm Tử Du chỉ là đứa trẻ sinh ra ở nông thôn, cách đối nhân xử thế thua xa Hứa Cạnh Thiên. Bây giờ mở miệng ra nói chuyện đều là tiền tiền tiền, chưa bao giờ quan tâm tới nàng ta.
Lâm Tử Du vừa nghe Dư Quyên chạy vạy lo lắng chuyện quà Tết trung thu, đau lòng nói: “Quyên Nhi, khổ cho muội rồi.”
Dư Quyên thầm cười nhạt, nhưng bây giờ còn phải dựa vào Lâm Tử Du, nàng ta không thể làm gì khác hơn là bày ra dáng vẻ chịu thương chịu khó: “Xem huynh nói kìa, đây đều là chuyện ta nên làm. Tử Du ca ca đi đọc sách trước đi, ta nấu cơm.”
…
Đây là lần đầu tiên Dư Dung nhìn thấy chị dâu Tuyên thị. Dư Tùng đặc biệt dẫn nàng ta tới để hai chị dâu em chồng bọn họ được gặp nhau, hơn nữa cũng để cho Tuyên thị và nàng đi ra ngoài thoải mái một chút. Tuyên thị là một người trung hậu hiền lành, rất gầy, cũng không cao lớn, hay ngượng ngùng xấu hổ. Nhưng Dư dung vẫn nhìn thấy vẻ thân thiết trong ánh mắt Tuyên thị khi nhìn nàng.
“Ca ca và tẩu tử mau ngồi đi, nhà của ta hơi nhỏ, đừng chê nhé.”
Sân đúng là hơi nhỏ, nhưng sắp xếp khéo léo, cây cỏ sum suê, duyên dáng yêu kiều. Hơn nữa trong phòng trang trí bày biện rất đẹp. Trước đây Tuyên thị đã nghe nói em gái này của Dư Tùng rất giỏi thêu thùa may vá, rất giỏi chăm lo việc nhà. Gả cho người khôi ngô tài trí hiếm thấy, hôm nay vừa thấy đúng là không hề tầm thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT