Bởi vì nhà nghèo, cho nên bán chút thức ăn để nuôi ca ca. Hôm nay gặp được công tử, đúng là không đánh nhau thì không quen biết. Nếu công tử không ngại, đúng lúc hôm nay ta vừa nghĩ ra một món mới, công tử nếm thử giúp ta nhé.”
Hứa Cạnh Thiên nghĩ cô bé này thật là thú vị, vui vẻ mang theo một đoàn dài người hầu tới nhà Dư Quyên ở Hồng Nho Xá.
Dư Dung đứng xem vở kịch này xong, lại mua thêm ít thịt cùng chút đồ ăn, cho đến khi hai tay Thu Đồng treo đầy đồ đạc, Dư Dung mới dọn đường về nhà. Buổi chiều Ngô Tương không về nhà ăn cơm, thế nhưng lại về lấy tiền, nói là muốn mời khách ăn cơm. Tiền bọn họ mang tới đều đã tiêu gần hết, may mà Dư Dung biết thu xếp, cho nên Ngô Tương mới có thể rộng rãi hào phóng như thế này.
“Không nên quá tiết kiệm tiền, nên ăn cái gì thì gọi cái đó.”
Ngô Tương nói được.
Hơn nửa đêm Ngô Tương mới vừa về. Hắn vẫn chưa hiểu cách thông cảm cho người khác, vẫn muốn đánh thức Dư Dung, muốn cho Dư Dung ngồi dậy dịu dàng dỗ dành hắn. Từ nhỏ tới lớn, hắn chưa từng nhận được sự quan tâm của cha mẹ, từ sau khi kết hôn hắn mới có được chút ấm áp, nhưng Dư Dung mang thai lại càng thêm chú ý tới đứa bé trong bụng. Hiện tại hắn về nhà muộn, Dư Dung cũng không giống như trước đây thức dậy ngọt ngào với hắn. Cho nên hôm nay hắn cố ý đánh thức Dư Dung, nhưng nhìn thấy dáng vẻ buồn ngủ của Dư Dung, lại cảm thấy tự trách.
“A Dung, nàng mau ngủ đi, là ta không tốt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play