“Ta thấy người của nhà họ Chung cũng nạp thiếp mà chẳng làm sao cả!”
“Nhà họ Chung còn bị thế nào? Bị người đuổi đi đến mức này, con cháu nhà họ Chung còn chẳng vào nổi kinh thành. Ai lại đối phó với một kẻ không có giá trị, đây chẳng phải giết gà mà dùng dao mổ trâu sao. Thế mới nói tư tình nhi nữ là mộ hùng anh, thúc nhìn thiếu gia nhà họ Chung xem, đến cả thư viện cũng không vào được, còn không biết xấu hổ nhắc đến nhà họ Chung với con.” Ngô Tương đáp lại. Lần này sắc mặt Chung thị cũng không tốt, nhưng lại không dám phản bác. Chung thị bù không ít tiền cho nhà họ Chung là sự thật mà ai cũng biết.
Thấy đến cả Ngô Nhị lão gia cũng bị lấn át, trong lòng Ngô lão gia chợt khoan khoái vô cùng. Thường ngày hai cha con Ngô Nhị lão gia và Ngô Khôn chèn ép ông vì thấy ông không có người giúp sức. Lần này con trai vạch trần chuyện này, quả thật là đạp một cước vào tim của Ngô Nhị lão gia. Nhưng khi ông quay đầu nhìn con trai cả thì lại thấy hắn vờ tỏ vẻ như không có chuyện gì, ông không khỏi lắc đầu.
Ngô Tương đại sát tứ phương, sau đó dẫn theo Dư Dung rời đi trước. Trong lòng Dư Dung thầm vỗ tay cho Ngô Tương. Lần này nàng mới biết vì sao ban đầu Trương thị không chấp nhận Ngô Tương nhưng sau đó lại đồng ý, tính cách của Ngô Tương và Trương thị rất giống nhau.
Sau khi hai người đi vào phòng, Dư Dung mới nhận ra chắc hẳn Ngô Tương bắt bẻ ở quán trọ bình dân ngày hôm ấy mới là Ngô Tương thật sự, phu quân nhà mình là một người lợi hại. Ngô Tương thấy Dư Dung không lên tiếng, cho rằng nàng bị doạ, bèn nói: “Mỗi năm đều như thế, nàng nhìn xem vì sao lão thái thái tặng người cho Ngô Đạt. Còn không phải là vì không thích ta là đồng sinh mà Ngô Đạt lại không phải sao, nên mới muốn tìm người giám thị ta, nhân tiện phá hỏng đường công danh của ta.”
Thế này cũng quá… khó mà tin nổi, Dư Dung nói với vẻ khó tin: “Đều là tôn tử, tội gì phải thế.”
Ngô Tương cười gượng: “Không sợ nàng chê cười, lão thái thái là người đặt nặng lợi ích nhất. Tam thúc hàng năm hiếu kính nhiều, tất nhiên bà sẽ thiên vị bọn họ. Còn nương của ta thì đưa hết tiền cho đại muội, bình thường cũng không chủ động tặng thứ tốt cho lão thái thái, thế nên lão thái thái mới giúp chi thứ ba đối phó ta.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT