Ai biết được rằng đến nửa đêm muộn Dư Dung lại rất may mắn, thắng cả vốn lẫn lãi về. Cho đến khi Ngô Tương qua gọi Dư Dung đi về, nàng mới rời đi. Hồ Lô thấy lão thái thái bị thua hết tiền, không khỏi “A” một tiếng: “Tam phu nhân hôm nay quả thật rất lợi hại, lúc đầu còn nói là không biết gì cả, thế mà hồi sau đã lên khí thế, một người thắng ba nhà.” Nàng ta cố ý nói như vậy. Ngô lão thái thái tuổi càng lớn càng cảm thấy mình là người có phúc, không muốn người khác chia đi phúc thọ của bà.
Quả nhiên, sắc mặt của Ngô lão thái thái không được tốt lắm. Tiền thị cười nhạt, dẫn Hạnh Nhi đi ra ngoài. Hai người Tô thị và Lâm thị không còn tiền để đánh bài nữa, nhưng Tô thị rất biết cách chơi. Nàng ta đặt cược rất ít, xem bài, nói chuyện rất sôi nổi. Lâm thị chỉ có thể yên tĩnh ngồi bên cạnh mà thôi.
Buổi tối đánh bài rất lạnh, Thu Đồng dùng lò sưởi nhỏ để đun nước, hai người ngâm chân. Dư Dung bụng đói cồn cào rồi, cầm năm mươi văn tiền đưa cho Thu Đồng, bảo cô bé đến nhà bếp nấu chút canh và chuẩn bị ít thức ăn mang qua đây. Hiện giờ, những người ở nhà bếp đều đã hình thành thói quen nhận tiền, nếu ai đưa ít, còn bị bọn họ nói xấu sau lưng.
“Mệt rồi sao?” Ngô Tương hỏi nàng.
Dư Dung gật đầu. Nàng quay về phòng liền thả tóc ra, có một vẻ đẹp tiều tụy. Đột nhiên, nàng nghe tiếng cười khẽ của Ngô Tương: “Ngày mai ngủ thêm chút, bọn họ đều đến tối mới cùng nhau dùng bữa thôi.”
“Nương tử, ngày mồng bảy chúng ta cũng nên rời đi rồi. Ta nghe Tam ca nói năm nay không giống với năm trước, Lâm An mới xây dựng một học xá thống nhất, chỉ cần là người đọc sạch gần đó, đều có thể đến ở. Nếu đến muộn thì sẽ không còn chỗ nữa.” Ngô Vinh không có tiền, cũng không muốn tiêu tiền đánh bài. Đây chính là điểm Miêu thị không thích ở Ngô Vinh, không hào phóng lại còn hay keo kiệt.
Đây là năm đầu tiên Dư Dung đón năm mới ở nhà chồng. Ngô Lưu thị phát bao lì xì cho mỗi người một trăm đồng tiền, sau đó bèn đi may xiêm y. Nghe nói Ngô Từ Nhu có thai, cho nên Ngô Lưu thị muốn đi may quần áo cỡ nhỏ cho con của Ngô Từ Nhu. Việc tặng lễ qua lại đều do Tiền thị lo hết, đi thăm người thân hay bạn bè cũng chỉ mất vài ngày, Dư Dung đã bắt đầu đi chuẩn bị đồ để đến Lâm An.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT