Hạnh Nhi nói một cách nghiêm chỉnh: “Ta nói cho cô biết, tam gia không phải là loại phong lưu giống như nhị gia đâu. Mặc dù bình thường hắn hay trêu đùa chúng ta nhưng cũng chỉ xem cô là đại nha đầu bên cạnh người lão thái thái. Cô đừng nên có những suy nghĩ vớ vẩn.”
“Cô thì nói hay rồi, thế nào hôm nay cô là người được như ước nguyện rồi thì lại tới cười ta à.” Bình thường Hồ Lô là một cô nương trầm ổn, nhưng nghĩ tới Ngô Tương thì trái tim khó chịu như bị mèo cào.
Hai người chia tay không vui vẻ.
Dư Dung còn chưa ngủ dậy thì trong phòng bếp đã bắt đầu bận rộn rồi. Thu Đồng nhào bột xong Dư Dung bắt đầu cán vỏ với làm bánh bao chiên và bánh bao hấp. Những món này đều do Trương thị dạy nàng, mặc dù không làm được tốt như Trương thị, nhưng nhìn đi nhìn lại cũng được lắm.
“Lão thái thái, ngài nếm thử một chút...” Dư Dung cẩn thận nói.
Bánh bao hấp của tiệm ăn sáng Dư Ký có danh tiếng vang xa, thậm chí tới cả người ở huyện Hồ Dương cũng có người tìm tới để ăn. Mặc dù Dư Dung làm không bằng Trương thị nhưng cũng khiến lão thái thái ăn hết một lồng. Gương mặt Ngô Lưu thị cuối cùng cũng có chút nụ cười. Miêu thị âm thầm khinh thường trong lòng. Mặc dù nàng ta hầu hạ bên cạnh Hầu phu nhân nhưng cũng được nuôi dạy như tiểu thư, làm sao mà biết nấu cơm được chứ. Chẳng qua nàng ta ra tay rộng rãi hào phóng lấy tiền để mở đường, đã mua chuộc được Ngô ma ma từ lâu rồi, chỉ giả vờ làm ra vẻ mà thôi.
“Tam nãi nãi dừng bước, lão thái thái mời ngài mời người qua đó.” Hồ Lô giữ Dư Dung đang muốn đi lại.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play