Thấy Tiền thị nói chuyện thì nàng ta lập tức nói: “Chim cút chiên này không nên ăn nhiều, không chỉ không tốt cho nhuận phế phổi mà nữ nhân trẻ tuổi như chúng ta ăn rồi không chừng còn bị mụn nhọt trên mặt nữa. Nếu có thể, hãy để con làm cơm cho lão thái thái hàng ngày là được, chỉ cần lão thái thái đừng ghét bỏ con.”
Ngô lão thái thái cười một chút rồi im bặt không nói chuyện nữa.
Miêu thị về phòng thì cười không dứt được, tiểu nha đầu Đậu Nhi hỏi: “Tứ thiếu nãi nãi cười gì thế ạ?”
Miêu Thu Văn nằm trên giường nói: “Ta cười một đám người đáng cười trong thiên hạ. Dựa vào ai chứ, bây giờ người quản gia là Tiền thị, thế mà nàng ta cũng dám tranh cướp danh tiếng.” Miêu Thu Văn nàng ta xuất thân từ hầu phủ, đồ cưới phong phú hơn nữa lễ nghĩa luôn đầy đủ với Tiền thị, cũng chỉ dám bỏ chút tiền thu mua mấy người hầu để nghe ngóng tin tức mà thôi. Nhưng Tô thị này thật có dã tâm, vừa rồi còn muốn trèo lên chỗ lão thái thái, cũng không nhìn lại mình xem có bao nhiêu sức nặng. Không nhìn thấy Dư Dung vào cửa trước mình cả tháng cũng vẫn chẳng quan hệ thân thiết với bất cứ người nào, đó mới là suy nghĩ của người thông mình. Trước khi chưa hiểu rõ người bên cạnh, tốt nhất là bình tĩnh quan sát.
Những chuyện này, Du Dung châm biếm với Thu Đồng một chút, những lúc khác thì lại bắt đầu dệt vải, chủ yếu là nàng muốn đi con đường cao cấp một chút. Giống như mẫu đơn phú quý, hoặc phú quý tề vân, hàng thêu thì định làm bản con đàn cháu đống. Bản thêu con đàn cháu đống chính là tác phẩm kiệt xuất trong kiệt xuất, chỉ cần trong nhà có người thành thân hoặc cầu con cái thì trên cơ bản đều cần dùng.
…
“Lão thái thái, ngài nếm thử món này đi. Đây là củ mài cuốn, không chỉ đẹp mắt mà còn tốt cho cơ thể.” Tô thị bưng một đĩa điểm tâm đi qua, đây đều là thành quả cả sáng nay của nàng ta.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT