“Nếu Thế Bối huynh không tin lời ta, có thể tự nghĩ cách đến cái gọi là cấm địa kia nhìn thử một lần. Thần linh nơi này chắc chắn sẽ không trách tội huynh đâu.”
Trong lòng Yểu Chi cảm giác kỳ lạ càng lúc càng rõ rệt — nàng cảm thấy Tống Thính Nghiêm dường như không hề sợ hãi tình cảnh hiện tại. Vậy thì mục đích hắn nói những lời đó với Thế Bối là gì? Thế Bối liệu sẽ vì vậy mà cứu bọn họ sao? Hiển nhiên là không thể. Người như hắn còn lo không xong cho thân mình, làm sao có thể quan tâm đến người khác?
Thế Bối chậm rãi buông tay, sắc mặt trắng bệch, thần hồn thất lạc, cả người trong chốc lát như mất hết sinh khí.
Hạ Phù bước đến bên cửa sổ, cảnh giác nhìn chằm chằm vào Thế Bối.
Lạc Sơ Giảo vội vàng cầm thuốc trị thương đến, đưa cho Tống Thính Nghiêm, đứng chắn giữa hắn và Thế Bối:
“Bộ Từ ca ca, huynh bôi thuốc trước đi, huynh chảy máu nhiều lắm.”
Thế Bối trầm mặc hồi lâu, bỗng ngẩng đầu nhìn sang, giọng nói mang theo ý ra lệnh:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play