Tuy cả hai đều mang đặc điểm đặc biệt, nhưng vừa đối mặt đã thấy rõ sự khác biệt. Triệu Viễn Phi không xem Thẩm Tự là một cậu nhóc mười tám tuổi, mà đối xử như người trưởng thành, nhiệt tình đưa tay cười nói:
“Chào cậu, tôi là Triệu Viễn Phi. Cứ gọi Triệu ca hay Viễn Phi ca đều được. Sau này còn nhiều dịp làm việc chung.”
Thẩm Tự bắt tay lại, giới thiệu:
“Chào Triệu ca. Đây là bạn học tôi, Trình Cẩm Thần.”
“Ra là bạn học. Ngồi đi, chắc đói lắm rồi nhỉ. Tôi gọi sẵn vài món, vừa ăn vừa nói chuyện. Không quen món nào thì gọi thêm.”
Lời nói thoải mái khiến cả hai có thiện cảm. Trình Cẩm Thần gật đầu:
“Nói chuẩn quá, giờ bụng kêu ầm ầm. Gì cũng ăn được.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play