Bọn họ vừa rời đi, đạo sư liền cầm lấy thiết phiến xuất hiện vết rách để quan sát. Hoa văn trên mặt phiến đã cực kỳ mờ nhạt, nhưng nếu tỉ mỉ phân biệt vẫn có thể nhận ra hai chữ "Thiên Địa".
Hắn khẽ thở dài
"Quả nhiên là khối thiết phiến này. Giờ khắc này lại tìm được chủ, không thể nói ra được gì. Nhưng lại rơi vào tay một học viên thiên phú màu xanh cấp thấp"
Âm thanh chậm rãi tan biến trong gió.Trên sổ ghi danh, ở mục công pháp của Thẩm Tự chỉ ghi lại một cái tên bình thường, phổ biến như bao công pháp khác. Mà thiết phiến ấy cũng lặng lẽ biến mất, như thể chưa từng tồn tại.
Sau khi trở về, Thẩm Tự ngồi trong phòng, bắt đầu chỉnh lý lại những gì xuất hiện trong đầu. Thẩm Nặc ra ngoài, tiện tay khóa cửa. Tống Khiêm và Đổng Uy thì vẫn ở lại trong phòng.
Còn lại một mình, Thẩm Tự rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm. Cả ngày nay cậu vẫn luôn căng thẳng, sợ bị người khác phát hiện ra điều dị thường, rồi đưa đi tra hỏi. Bây giờ coi như đã tạm vượt qua một cửa.
Đóng chặt cửa lại, cậu quay người, cởi áo ngoài. Quả nhiên, trên ngực cậu có một dấu ấn hình tròn cỡ đồng xu, màu xanh đen nhạt, ở giữa còn mang theo một sợi dây nhỏ giống như từng được đeo cổ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT