Vừa mới bị đá văng ra ngoài, Thẩm Tự lập tức bị ai đó túm lấy sau gáy rồi lôi đi. Sau lưng cậu ướt đẫm mồ hôi lạnh, những hình ảnh lúc bị rắn cắn và trúng độc cứ như thật, khiến cậu vẫn còn sợ đến run người. Cậu vội cúi đầu nhìn xuống chân mình may quá, vẫn lành lặn, không chút thương tích nào. Lúc này cậu mới nhẹ nhõm thở ra một hơi. Mọi thứ vừa rồi chẳng lẽ chỉ là ảo giác?
Nhưng cái cảm giác đau đớn và sợ hãi thì chân thật đến mức khiến người ta phát hoảng.
"Rầm!" Một tiếng động vang lên, Thẩm Tự bị ném mạnh xuống đất, đụng ngay vào một người khác, hai người cùng kêu lên đau điếng.
"Thẩm Tự! Quả nhiên chúng ta có duyên thật, lại cùng nhau bị văng ra ngoài luôn chứ!" Thẩm Nặc vừa ôm đầu vừa cười hì hì.
"Thẩm Nặc, là cậu à? Đúng là có duyên rồi." Thẩm Tự cũng mừng rỡ. Ở cái nơi xa lạ này, đầu óc cậu vẫn còn rối bời, chỉ mong có một người quen để bớt hoang mang.
"Hai người kia, lại đây đăng ký!" Một giọng nói vang lên bên cạnh. Hai người vội vàng lồm cồm bò dậy chạy tới, phát hiện có không ít người xung quanh đang nhìn họ với ánh mắt vừa ngưỡng mộ vừa ghen tị.
"Thẩm Nặc."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT