Lời nói của Cố Mộc vang lên như một cái tát nảy lửa, không chỉ tát vào mặt Tống Thất Thất, mà còn khiến cả những người có mặt bừng tỉnh.
Tống Thất Thất quay đầu, mặt đỏ bừng, hai mắt ngấn lệ, giận dữ trừng Cố Mộc nhưng lại chẳng thốt ra được lời nào, cuối cùng phẫn uất vung tay bỏ chạy.
Cố Mộc thu lại ánh mắt, khí thế nơi cô cũng dần tan biến, cô quay về chỗ ngồi, nhặt lại đôi đũa tiếp tục ăn cơm.
Chỉ những người từng nếm trải đói khát, mới hiểu rõ từng hạt cơm từng giọt nước quý giá đến nhường nào.
[Choáng luôn, không ngờ chị gái Cố lại nói được những lời như vậy…]
[Câu này của Cố Mộc thực sự đánh trúng tim tôi, ông tôi từng trải qua nạn đói lớn, đến giờ ăn bánh còn luôn dùng tay hứng lấy vụn, mỗi lần nhắc tới thời đó là mắt lại đỏ hoe, không nói nổi lời nào.]
[Đừng nói là chuyện trước kia, giờ ở mấy vùng núi heo hút vẫn còn nhiều đứa trẻ không đủ ăn đủ mặc!]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play