Sáng thứ Bảy. Sau trận game hôm qua
Không tiếng chuông báo thức, không vội vàng. Tôi tỉnh giấc trong ánh nắng nhẹ nhàng hắt qua rèm cửa. Một buổi sáng yên tĩnh hiếm hoi.
Tôi cầm điện thoại theo thói quen, chẳng có gì mới – chỉ vài thông báo học tập và tin nhắn của Như Quỳnh rủ đi ăn sáng. Tôi định nhắn lại thì thấy một tin nhắn chưa mở đến từ Văn Hoàng.
22:41 – Văn Hoàng:
Cảm ơn vì đã ở lại đến cuối. Chỉ vậy thôi.
Tôi dừng lại một lúc. Tin nhắn đơn giản, nhưng lại khiến tôi bất giác nhớ lại giọng nói hôm qua. Khi ấy, tôi chưa biết cảm giác ấy là gì. Giờ đây, tôi cũng vẫn không chắc. Nhưng rõ ràng, có gì đó đã thay đổi.
Quán cà phê gần trường sáng nay hơi đông. Như Quỳnh và Như Ý đã đến trước. Khi tôi bước vào, cả hai đồng loạt nhìn tôi rồi nhìn nhau như thể đang có trò gì bí ẩn
Tôi chẳng định phủ nhận. Dù chưa rõ đó là cảm xúc gì, nhưng tôi biết tôi đang suy nghĩ nhiều hơn về cậu ấy. Về những lúc cậu ta im lặng, rồi bất ngờ hỏi một câu khiến lòng mình khựng lại.
Sau buổi cà phê, tôi ghé thư viện.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play