Ban đêm, hai người hiếm khi được ân ái triền miên suốt nửa đêm. Sau khi xong việc, Mộ Nguyệt Sanh còn dịu dàng giúp nàng lau thân thể. Thôi Thấm mạnh dạn rúc vào lòng ngực hắn, ngủ một mạch đến tận bình minh.
Hôm qua, bức thư pháp mà hai người cùng hợp bút đã được Mộ Nguyệt Sanh mang về. Thôi Thấm cẩn thận ép phẳng, kẹp vào trong sách. Cả buổi sáng, nàng cứ ngây ngẩn nhìn bức thư pháp đó, lấy ra xem đi xem lại, nghĩ vẩn vơ hồi lâu rồi lại cất vào.
Vân Bích nhìn nàng, cảm thấy nàng ngốc nghếch hết sức.
Mộ Nguyệt Sanh nói là đi tắm gội, nhưng thật ra là ra ngoài thành xử lý công việc. Sau đó không biết vì nguyên cớ gì, cả đêm không về mà phải vào cung. Mãi đến ngày hôm sau, mới có người trở về báo là có việc gấp, mấy ngày tới không thể về nhà, dặn nàng chớ lo.
Dù trong lòng có chút mất mát, nhưng Thôi Thấm hiểu rằng hiện tại Mộ Nguyệt Sanh có chuyện gì cũng sẽ phái người về báo lại, cho thấy hắn rất coi trọng nàng. Hắn đang ở địa vị cao, có nhiều việc không thể làm theo ý mình, nàng phải thấu hiểu.
Lão phu nhân nghe chuyện, liền gọi nàng sang Dung Sơn Đường để cùng thắt dây đeo, lại cho nha hoàn và bà tử ở lại chơi bài cùng nàng, để nàng đỡ buồn chán.
Sau giờ ngọ, Thôi Thấm ở lại Dung Sơn Đường nghỉ ngơi.
Lúc đó, đại phu nhân Thẩm thị vừa chợp mắt được một lát, có chuyện quan trọng cần bẩm báo với lão phu nhân, nên đi đến Dung Sơn Đường. Đến gần Lang Vu Hạ, có bà tử tiến lên bẩm báo:
“Đại phu nhân, lão thái thái còn đang nghỉ, chắc phải hơn nửa khắc nữa mới tỉnh.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play