Editor: Xuri
Mười ngày sau, ta như hẹn đến ngõ Bách Hoa tìm Trình nương tử. Ta tiện thể nói rằng mình định mở một tiệm thêu, muốn mời Trình nương tử đến quản lý. Ban đầu Trình nương tử còn nghi ngờ, nhưng nghe ta nói lương tháng mười lạng bạc kèm tiền hoa hồng, với ý nghĩ vì tiền tài dù là cạm bẫy cũng phải nhảy vào, nàng đã đồng ý.
Trùng hợp thay, vào ngày này, ta cũng tình cờ gặp lại Trương Bình, không phải ở Hưng Long Tiêu Cục, mà là trên phố. Kỳ lạ hơn nữa, chủ tử hắn ta đi theo lại là Kính Vương điện hạ.
Kính Vương ra ngoài chỉ mang theo hai thị vệ, một trong số đó chính là Trương Bình. Ồ, không, ta nghe Kính Vương gọi hắn là Cao Trạch, không chỉ thân phận giả mạo, mà ngay cả tên cũng là giả sao.
Đúng lúc này, từ xa truyền đến một trận huyên náo. Có tiếng vó ngựa phi nước đại, và có người lớn tiếng hô: "Mau tránh ra, ngựa lồng rồi!"
Con ngựa lồng phóng thẳng về phía ta, ta bị đám đông xô đẩy, ngã nhào ra giữa đường. Nhìn thấy vó ngựa sắp giẫm lên ngực ta, một người kéo vai ta, đưa ta ra khỏi hướng vó ngựa, thoát hiểm trong gang tấc. Ta ngẩng đầu lên liền thấy một đôi mắt đen láy ấm áp, ánh mắt dịu dàng như mây trời lãng đãng, thẳng tắp đâm vào tim ta.
"Đa tạ Kính Vương điện hạ đã cứu mạng, nếu bị ngựa lồng đá trúng, ta dù không chết cũng trọng thương." Chết thảm dưới vó ngựa, cái chết này chắc hẳn Kính Vương điện hạ không xa lạ gì, vị hôn thê thứ hai của hắn ta cũng ra đi như vậy. Kính Vương điện hạ chắc hẳn cũng nghĩ đến điểm này, ta trơ mắt nhìn sắc mặt hắn ta biến thành mây đen giăng kín, u ám như nước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT