Tống Nhã Hinh dần trở nên chủ động hơn trong cách tiếp cận. Cô khẽ nghiêng người về phía Cố Dụ Trầm, ánh mắt sắc nét pha chút mong đợi, đôi môi đỏ mọng khẽ cười, cố tình nói to hơn một chút để câu chuyện qua lại đủ để thu hút sự chú ý của anh. Cử chỉ của cô mềm mại, ngón tay thoăn thoắt vuốt nhẹ mép ly rượu, rồi khẽ gõ gõ nhẹ trên bàn, như thể muốn đánh thức một điều gì đó trong anh.
Thế nhưng, đáp lại tất cả là thái độ nhàn nhạt, điềm tĩnh đến lạnh lùng của Cố Dụ Trầm. Anh không nhìn lại, ánh mắt vẫn dõi về phía trước, giọng nói đều đều, không một chút xúc động. Sự im lặng ấy như một bức tường vô hình dựng lên giữa họ, khiến mọi cố gắng của cô trở nên vô nghĩa.
Tống Nhã Hinh nhìn anh một lúc lâu, trong lòng dâng lên sự tức tối khó chịu. Cô biết rõ mình đang bị phớt lờ, nhưng lại không muốn dễ dàng từ bỏ. Đôi mắt cô lóe lên một tia kiên quyết, nhưng rồi nhanh chóng được thay thế bằng vẻ mặt mềm mại.
Lâm Kinh Uy nãy giờ vẫn ngồi vắt chân ung dung, tay cầm ly rượu, ánh mắt lười biếng nhưng không bỏ sót một khoảnh khắc nào. Khi thấy Tống Nhã Hinh vừa bị Cố Dụ Trầm từ chối khéo léo một cách kín đáo, ánh mắt anh khẽ nheo lại — như thể đang cười, dù khóe môi vẫn giữ nguyên nét trầm ổn.
Lâm Kinh Uy khẽ bật cười, tiếng cười trầm thấp vang lên giữa âm thanh ồn ào của buổi họp lớp. Anh đặt ly rượu xuống bàn, ngón tay khẽ xoay xoay chân ly, mắt nhìn Cố Dụ Trầm đầy ý tứ:
— “Ai nhìn vào cũng biết là Tống Nhã Hinh có ý với cậu.”
Cố Dụ Trầm không trả lời ngay. Anh ngồi thẳng lưng, tay đặt hờ lên bàn, ánh mắt bình thản hướng về khoảng không phía trước. Mái tóc được chải gọn gàng phản chiếu ánh đèn dịu nhẹ, vẽ nên một đường nét nghiêng yên tĩnh mà xa cách. Một lúc sau, anh mới nhàn nhạt nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT