Lão thái y biết nữ nhân chắc chắn sẽ không chịu được thuốc của mình nên đã nhắc nhở nàng: “Lát nữa đắp thuốc sẽ hơi đau một chút, cô nương cố chịu đựng chút.”
Thẩm Thanh Đường gật đầu, nàng cắn chặt môi, đôi mắt đỏ hoe, trông cực kỳ đáng thương.
Lão thái y nhìn chân nàng.
“May mắn là xương cốt không bị thương, nhưng sẽ mất một thời gian các vết thương này mới hồi phục được. Trong khoảng thời gian này, hãy nhớ ở yên một chỗ, đừng đi lại lung tung.”
Sau khi lão thái y khám và dọn dò xong, ông lão xách hộp thuốc ra ngoài viết đơn thuốc.
Từ đầu đến cuối, Bùi Tông Chi luôn ở bên cạnh nàng, còn Yến Thành thì bị cái lý nam nữ khác biệt mà không được đến gần Thẩm Thanh Đường.
Sau khi thái ý rời đi, chàng vén áo choàng lên, ngồi xuống cạnh Thẩm Thanh Đường, nhìn đôi mắt đỏ hoe của nàng rồi nói: “Thói quen khóc lóc của muội muội vẫn giống hồi nhỏ, sợ rằng cả đời này cũng không thay đổi được mất.”
Nàng nghe vậy, cố kìm nước mắt lại, lẩm bẩm: “Muội sợ cái thói hay trêu chọc muội muội này của huynh cả đời cũng không sửa được.”
“Miệng lưỡi sắc bén.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT