Ba tên lính gác bên cạnh trợn trừng mắt nhìn, quay đầu lại liếc mắt nhau ra hiệu dò hỏi tình hình, ánh mắt đầy tò mò: Sao rồi, chuyện gì xảy ra thế?
Lôi khoanh tay trước ngực, cười như thể nắm rõ mọi chuyện: Đừng hỏi, hỏi thì là… lão đại gặp được đối thủ rồi.
Sau đó, Lam Vũ cùng một nữ lính gác khác dẫn Hạ Huỳnh quay về ký túc xá của người dẫn đường.
“Các cô có mang đồ ăn vặt không?”
Ngồi trên ghế sau, Hạ Huỳnh ôm đầu gối ngả người xuống nằm liệt như một cái xác không hồn, chẳng buồn giữ hình tượng gì cả.
Lam Vũ nhớ lại lúc Hạ Huỳnh làm nhiệm vụ luôn nghiêm túc, liền lục tìm trong hộp đựng đồ trên xe rồi lại lục lọi trong túi đồng phục, cuối cùng moi ra được một viên kẹo trái cây.
Hạ Huỳnh ngậm viên kẹo vị quýt, uể oải nhìn ra ngoài cửa sổ, nơi đám đông đang hỗn loạn.
Thức ăn có thể giúp Hạ Huỳnh từ từ bù lại phần tinh thần lực bị tiêu hao.
Vừa nãy, may là có Gấu Trúc giúp Hạ Huỳnh gánh chịu đòn công kích tinh thần của đối phương, nếu không thì giờ này cô đã hóa thành một kẻ ngốc đầu óc rối loạn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT