Sako tỉnh giấc khỏi cơn mộng mị, xoa xoa cái cổ nhức mỏi, việc đầu tiên là đảo mắt nhìn quanh bốn phía. Sau khi ánh mắt lướt một vòng quanh căn phòng, cô mới thở phào: “Hết hồn, mơ thấy nhà bị giẫm nát.”
Lẩm bẩm xong, cô mới chú ý đến Ngô Khanh. Nhưng ánh mắt chỉ dừng lại trên người cô một giây ngắn ngủi, rồi lập tức chuyển sang cây đinh ba bên cạnh: “Muốn chạm thử quá đi…” Vẻ mặt ngẩn ngơ, hoàn toàn không ý thức được mình vừa nói ra tiếng những gì đang nghĩ trong lòng.
Ngô Khanh vừa thấy buồn cười, lại cũng nhanh chóng nhận ra điều gì từ lời nói của Sako: “Ngoài ra, còn mơ thấy gì nữa?”
Sako dường như vẫn chưa hoàn toàn tỉnh khỏi giấc mộng dài, ngơ ngác nhìn Ngô Khanh một cái, chậm rãi đáp: “Nhà sụp đổ, rất nhiều thứ kỳ lạ, còn có người trọc đầu nữa.”
Cô chớp mắt, trong ánh mắt hiện lên sự nghi hoặc chân thành: “Có một vầng trăng… đỏ như máu. Giấc mơ rất thật.”
Sako đưa tay sờ cằm, ngả thẳng người nằm xuống: “Ngủ thêm giấc nữa, xem có thể nhìn rõ hơn không.”
Ngô Khanh: “…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT