Câu trả lời của Ngô Khanh là chính xác, phó bản kết thúc.
Cái ôm của Ngô Khanh thoáng lóe lên, hóa thành vô số dữ liệu trắng xanh rồi tan biến vào hư không.
Mồ hôi lạnh không ngừng chảy từ trán Trì Dư, cậu đã đau đến gần như co giật, nhưng khóe môi vẫn mang theo nụ cười.
Ngay khoảnh khắc Ngô Khanh biến mất, Trì Dư cảm nhận được một cái chạm nhẹ như thoáng qua phía sau lưng — Ngô Khanh đã định ôm cậu.
Có lẽ chỉ là biểu hiện quan tâm của Ngô Khanh đối với ân nhân cứu mạng, nhưng Trì Dư vẫn không kiềm được mà suy nghĩ nhiều thêm một chút.
“Thật sự tưởng là người đó quan tâm sao?” Một giọng nói vang lên phía sau, luồng ánh sáng trắng xuyên qua lồng ngực thoáng chớp lên rồi chuyển thành màu xanh lam.
“Tự lừa mình dối người thôi.” Josh dừng lại, đứng giữa màn mưa axit đang ngưng trệ trên đỉnh đầu, một giọt cũng không rơi xuống người hắn. Cằm hơi nhấc lên, như một vị thần cao quý, hắn lạnh lùng nhìn Trì Dư. Hắn khẽ cười một tiếng, lời nói như lưỡi dao: “Người mà cô ấy thích, quan tâm, từ đầu đến cuối đều là Tống Thành Ngôn, là ý chí của thế giới, là thế giới này—”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT