Trên kính chắn gió của chiếc xe có đặt một tấm bản đồ, lộ trình đã được đánh dấu bằng bút dạ đỏ. Lận Hứa khởi động xe, bật đèn pha, lái xe tiến vào màn sương mù dày đặc phía trước.
Mới chạy được một mét, liền nghe “rào rào” — cơn mưa như trút nước đột ngột đập xuống nóc và bốn phía cửa kính xe, khiến Lận Hứa giật mình, vội vàng bật cần gạt nước.
Mưa quá to, cần gạt gần như không phát huy được tác dụng gì, tầm nhìn vẫn mịt mờ trắng xóa. Đồng hồ trên xe hiển thị hiện tại là bảy giờ tối, bên ngoài đã tối đen, dọc đường chỉ có vài bóng đèn đường cách nhau rất xa. Ánh sáng vàng nhạt chẳng thể xuyên qua nổi màn mưa dày đặc.
Lận Hứa nắm chặt vô-lăng, cổ rướn dài, thần kinh căng như dây đàn.
Ngồi ghế phụ, Tôn Thi Vị lại tỏ ra bình tĩnh, trấn an:
“Cứ yên tâm mà lái đi, đến chỗ cần rẽ chắc chắn sẽ có biển báo. Dù sao hiện giờ hệ thống vẫn chưa giao nhiệm vụ, không thể nào là đường chết được đâu.”
Lận Hứa gật đầu, nhưng cơ thể vẫn căng cứng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play