Ngô Khanh tập hợp toàn bộ thông tin mình thu thập được, gửi hết cho Lận Hứa. Lận Hứa nhanh chóng phản hồi lại: “Đã nhận.” rồi đề xuất: “Ngày mai cứ ở lại Công viên Vị Lạc, chắc chắn có thể ngăn cản chuyện đứa trẻ mất tích xảy ra.”
Ngô Khanh: “Được.”
Lúc đang gửi tin nhắn, Trì Dư cứ len lén đứng cạnh nhìn chăm chăm, vẻ mặt khó lường. Đến mức Ngô Khanh có một khoảnh khắc nghi ngờ y sắp xé toạc không gian, chui ra thế giới hiện thực để giết chết Lận Hứa.
Dù Lận Hứa có bị giết, chắc cũng tự động hồi sinh tại chỗ nhỉ. Nghĩ vậy, Ngô Khanh đẩy Trì Dư ra mà mặt không cảm xúc, chuyên tâm suy nghĩ về vấn đề trong phó bản.
Một nghi vấn mới dần hiện lên trong đầu: đứa trẻ mất tích, tại sao không lập tức báo cảnh sát, lại kéo dài mấy ngày, thậm chí còn muộn hơn mới nghĩ đến việc tìm thám tử tư?
Có thể nào bất cẩn đến mức đó sao?
Vừa nghĩ, Ngô Khanh vừa cùng Trì Dư đi sâu vào bên trong Vị Lạc Viên. Hai người không biết tự lúc nào đã đi đến đáy của vòng đu quay. Vòng đu quay đang quay với tốc độ vượt quá bình thường, mỗi lần hạ xuống, cửa cabin sẽ mở ra. Một luồng gió thốc mạnh từ cabin lao ra. Ngô Khanh bị đám gió đó tông một cú, như nghĩ ra điều gì đó, sắc mặt lập tức tái xanh, lùi sang bên cạnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play