Buổi trưa hôm ấy, Eric trơ mắt nhìn chàng trai trẻ bị binh lính mặc giáp sắt kéo lên từ nước, tận mắt thấy họ đè cậu xuống nền đá cứng rắn. Đôi gối của chàng trai nện mạnh xuống mặt đất cứng, âm thanh u uất vang lên như một tiếng sấm, nổ tung trong lòng Eric.
Trong mắt Eric, người quỳ gối không phải là chàng trai cao gần mét chín ấy, mà là… đứa bé chưa kịp lớn, từng níu áo ông mà khóc, cứ như cái đuôi nhỏ bám theo sau ông. Trong suốt mười tám năm qua, thời gian ông ở bên Trì Dư còn nhiều hơn cả với Charles. Đứa trẻ đó, đôi tay gầy guộc chống đất, ngẩng đầu lên đầy cứng cỏi, thà lấy mạng mình đổi lấy sự tự do cho người khác.
Chính ý chí đó là chỗ dựa cho tâm hồn của Eric. Chỉ cần nghĩ đến việc đứa trẻ ông tự tay nuôi nấng có thể sống tự do, sống đúng với chính mình, thì dù có đau đớn đến mấy ông cũng chịu được. Nhưng nếu biết rằng chính đứa trẻ ấy lại chọn hy sinh bản thân để cứu mình, thì tinh thần ông sẽ như tảng đá bị gió mài mòn thành cát, tan rã hoàn toàn.
Tinh thần ông đã tan nát. Thân thể ông càng không chống đỡ nổi.
Trong đêm mưa lạnh lẽo và tối đen ấy, Eric nhìn lên trần nhà, như thể linh hồn đang từng chút một rời khỏi cơ thể. Đôi mắt đã đục ngầu dần trở nên trống rỗng.
Mưa ngoài cửa sổ vẫn không ngừng rơi, bên trong căn phòng giờ đã hoàn toàn lặng yên.
Một chiếc vòng tay bạc rơi khỏi lòng Eric, lăn xuống đất. Lily nghe thấy tiếng động, lần mò nhặt lên, nhẹ nhàng xoay những hạt ngọc trên đó, ngón tay lướt qua từng ký tự khắc trên mặt đá.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT